SKKN Một số biện pháp chỉ đạo giáo viên tự làm đồ dùng đồ chơi từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương, phục vụ cho công tác dạy và học tại trường Mầm non Bình Minh
Cơ sở lý luận.
Đồ dùng, đồ chơi mầm non là một nhu cầu tự nhiên, không thể thiếu đối với cuộc sống của trẻ, đặc biệt là trong các hoạt động của trẻ ở trường mầm non, nó cần cho trẻ như “thức ăn, nước uống” hàng ngày. Tuy nhiên không phải lúc nào chúng ta cũng có tiền để mua hoặc mua được hết đồ dùng, đồ chơi để phục vụ cho các hoạt động. Đặc điểm của trẻ mầm non là luôn có nhu cầu chơi với những đồ dùng đồ chơi có màu sắc đẹp, mới lạ, phong phú và hấp dẫn. Để thỏa mãn được nhu cầu đó của trẻ, đòi hỏi người cán bộ quản lý – giáo viên mầm non phải luôn sáng tạo ra nhiều đồ dùng đồ chơi mới lạ, hấp dẫn và phù hợp với nội dung bài dạy, phù hợp với tình huống giáo dục trong các hoạt động, góp phần nâng cao chất lượng giáo dục trẻ trong trường mầm non.
Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, mỗi gia đình chúng ta, thường có rất nhiều sản phẩm bị loại bỏ sau khi sử dụng như: Vỏ hộp sữa các loại, chai dầu gội, lọ sữa tắm, lon bia, bìa lịch cũ, vỏ trai, vỏ sò có nhiều kiểu dáng và kích thước khác nhau. Đó là nguồn vật liệu phong phú và đa dạng, có thể tận dụng để làm những việc hữu ích. Nếu chúng ta có ý thức thu gom, chọn lọc từ nguồn phế thải đó và có ý tưởng làm các ĐDĐC thì có thể biến những chiếc hộp, bìa to, nhỏ thành ô tô, tàu hỏa, nhà cửa, bàn ghế Từ những lon bia chúng ta có thể tạo thành toa tàu hỏa, khối trụ. đưa vào các giờ dạy, các góc chơi của trẻ ở trường mầm non. Làm như vậy chúng ta sẽ tiết kiệm được tiền mua sắm vật liệu, tạo ra nhiều đồ chơi mang tính sáng tạo phong phú cho lớp học của mình. Những đồ chơi này vừa dễ làm, dễ sử dụng trong các giờ học và các hoạt động. Qua đó hình thành ý thức tuyền truyền với mọi người xung quanh, từ trẻ đến CMHS về việc bảo vệ môi trường. Và như vậy, chúng ta đã giảm thiểu được lượng rác thải, giảm chi phí cho việc xử lý rác thải trong vệ sinh môi trường.
I. PHẦN MỞ ĐẦU. 1. Lý do chọn đề tài. Giáo dục mầm non là mắt xích đầu tiên trong hệ thống Giáo dục Quốc dân, chịu trách nhiệm nuôi dưỡng và chăm sóc giáo dục trẻ từ 3 tháng tuổi đến 6 tuổi. Mục tiêu GDMN là giúp trẻ phát triển về thể chất, tình cảm, trí tuệ, thẩm mỹ, hình thành những yếu tố đầu tiên của nhân cách, chuẩn bị cho trẻ vào lớp 1. Đây là giai đoạn đặt nền móng đầu tiên quan trọng của nhân cách con người. Nếu không làm tốt việc chăm sóc, giáo dục trẻ trong những năm này thì việc giáo dục lại hết sức khó khăn, phức tạp. Vì vậy, Nghị quyết TW2, khoá VIII của Đảng cộng sản Việt Nam về “Định hướng chiến lược GD&ĐT trong thời kỳ CNH - HĐH và đề ra mục tiêu Giáo dục mầm non phải trang bị cho trẻ những gì tốt nhất kể cả về mặt vật chất và tinh thần một cách toàn diện”. Lứa tuổi mầm non là lứa tuổi cần sự quan tâm đặc biệt của cha mẹ và cô giáo. Ở giai đoạn này, những mối quan hệ có sự vật, hiện tượng xảy ra xung quanh trẻ đều có tác động rất lớn đến bản thân trẻ. Vì vậy cha mẹ và cô giáo đều mong muốn dạy trẻ những điều hay, lẽ phải, những thói quen tốt và những hành vi có đạo đức để hình thành nhân cách cho trẻ sau này. Tất cả chúng ta đều biết, đồ dùng đồ chơi góp phần rất quan trọng, không thể thiếu trong hoạt động giáo dục trẻ mầm non. Đặc điểm tư duy chủ đạo của trẻ lứa tuổi mầm non là tư duy trực quan hình ảnh và tưởng tượng. Để tác động tốt kích thích sự phát triển của đặc điểm tư duy này, đòi hỏi mọi hoạt động của trẻ đều cần gắn với đồ dùng, đồ chơi trực quan để trẻ có thể tiếp nhận được hình ảnh, qua đó tưởng tượng biểu trưng. Trẻ em rất yêu thích đồ chơi, ngoài việc giải trí, đồ chơi còn có tác dụng giáo dục cao, nhất là trong những năm đầu đời của con người. Mỗi món đồ chơi ít nhất cũng cung cấp một cơ hội để trẻ tìm hiểu, khám phá. Các món đồ chơi tốt sẽ tham gia vào quá trình nhận thức, tác động tích cực tới các giác quan của trẻ, khuyến khích phát huy trí tưởng tưởng và cho trẻ cơ hội học tập kỹ năng tương tác với người khác và nhiều kỹ năng khác. Trẻ em bất cứ ở đâu, bất cứ dân tộc nào cũng mong muốn có nhiều đồ dùng đồ chơi để vui chơi, khám phá. Thực tế chung là các đồ dùng, đồ chơi được cấp phát chưa thể đáp ứng được hết nhu cầu GDMN do nguồn kinh phí đầu tư cho giáo dục nói chung và GDMN nói riêng còn rất hạn chế. Do đó, ngoài việc sử dụng một cách hiệu quả những đồ dùng đồ chơi được cấp phát, giáo viên mầm non còn tận dụng môi trường lớp học, khuôn viên trường và tự tạo những đồ dùng, đồ chơi từ nhiều nguyên vật liệu khác nhau để đáp ứng nhu cầu của các hoạt động giáo dục trẻ. Đó cũng là chủ trương của ngành đề ra. Đồ dùng đồ chơi tự tạo giúp phát triển nhận thức của trẻ, với đồ chơi, trẻ được vui chơi và học tập cùng một lúc. Học thông qua đồ chơi sáng tạo của giáo viên mầm non và trò chơi giúp trẻ hình thành thái độ tích cực với việc học tập. Giáo viên sử dụng nó để dạy các kiến thức về môi trường xung quanh, văn học, các biểu tượng toán học, tạo hình, cung cấp và rèn luyện những kỹ năng xã hội cần thiết cho trẻ và cho sự trưởng thành sau này của chúng. Sử dụng đồ chơi để dạy học là phù hợp với đặc điểm tâm lý và nhận thức của trẻ em, giúp cho giáo viên có cơ sở thực hiện tốt chương trình giáo dục mầm non. Lớp học mầm non không thể không có đồ chơi cũng như giáo viên mầm non không thể không có đồ dùng dạy học. Do đó, bằng mọi hình thức, nhà trường và các cô giáo cần cung cấp cho trẻ nhiều đồ chơi, càng nhiều càng tốt. Với việc tự làm đồ dùng đồ chơi từ những nguyên vật liệu thiên nhiên, hay phế thải tạo nhiều đồ chơi cho trẻ, góp phần bảo vệ môi trường và đáp ứng nhu cầu chơi của trẻ, đặc biệt là trường mầm non nằm ở vùng sâu, vùng xa, vùng đặc biệt khó khăn như trường tôi đang công tác. Tôi nhận thấy đồ chơi này rất dễ làm, dễ chơi và dễ hoạt động. Cách thức chơi cũng sẽ được thay đổi theo sự phát triển của trẻ, theo nhiều chủ đề và càng có nhiều cách chơi với một đồ chơi thì trẻ sẽ học hỏi được càng nhiều. Không nhất thiết phải tốn nhiều kinh phí, ngay cả các vật liệu giấy cứng, giấy mềm, chai lọ, khối lập phương (đồ phế thải) kết hợp với các phụ liệu khác, bằng sự sáng tạo, chúng ta đều có thể chuyển tải thành những sản phẩm ngộ nghĩnh đáng yêu, nhiều màu sắc nổi bật cho trẻ cùng chơi. Những đồ vật đã qua sử dụng (phế thải) đối với các cô giáo mầm non là một nguyên liệu phong phú, sẵn có để họ có thể thả hồn và trí tưởng tượng vào đó nhằm tạo ra các mẫu đồ chơi đẹp, không những góp phần bảo vệ môi trường, ngăn chặn và giảm thiểu rác thải, đồng thời tiết kiệm chi phí. Hơn thế nữa việc mua quá nhiều đồ chơi cho trẻ làm ảnh hưởng đến tiền bạc của các bậc phụ huynh trong khi các phụ, phế phẩm từ gia đình đang sẵn có và có rất nhiều để cho các cháu có thể sử dụng tái tạo làm đồ chơi cho chính mình. Đây cũng là một hình thức dạy cho trẻ biết yêu quí sức lao động ngay khi còn bé. Xuất phát từ những ý tưởng nêu trên nên tôi lựa chọn đề tài: Một số biện pháp chỉ đạo giáo viên tự làm đồ dùng đồ chơi từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương, phục vụ cho công tác dạy và học tại trường MN Bình Minh. 2. Mục tiêu, nhiệm vụ của đề tài. Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu đề tài này nhằm mục đích khai thác sử dụng hiệu quả các thiết bị dạy học đã được trang bị theo danh mục tối thiểu kết hợp với hoạt động tự làm đồ dùng dạy học, đồ chơi mầm non để góp phần nâng cao hiệu quả trong việc đổi mới phương pháp dạy học và chất lượng giáo dục. Tạo động lực khuyến khích sự sáng tạo của đội ngũ giáo viên và trẻ trong việc bồi dưỡng khả năng tự học và thực hành. Đẩy mạnh các hoạt động tuyên truyền nâng cao nhận thức trách nhiệm của đội ngũ cán bộ quản lý, giáo viên, các bậc CMHS trong phong trào làm đồ dùng, đồ chơi tự tạo. Đưa việc tự làm ĐDĐC tự tạo bằng nguồn nguyên vật liệu sẵn có của địa phương trở thành hoạt động thường xuyên của nhà trường, góp phần nâng cao hiệu quả thực hiện chương trình giáo dục mầm non và tạo môi trường giáo dục thân thiện, an toàn. 3. Đối tượng nghiên cứu. Một số biện pháp chỉ đạo giáo viên tự làm đồ dùng, đồ chơi từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương, phục vụ cho công tác dạy và học. 4. Giới hạn của đề tài. Một số biên pháp chỉ đạo giáo viên tự làm đồ dùng đồ chơi từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương, phục vụ cho công tác dạy và học tại trường MN Bình Minh - Từ năm học 2016 - 2017 và tiếp tục thực hiện ở năm học 2017 - 2018. 5. Phương pháp nghiên cứu. - Phương pháp nghiên cứu văn bản, tài liệu. - Phương pháp quan sát thực tiễn - Phương pháp luyện tập, thực hành. - Phương pháp kiểm tra, đánh giá. - Phương pháp so sánh kiểm chứng. II. PHẦN NỘI DUNG. 1. Cơ sở lý luận. Đồ dùng, đồ chơi mầm non là một nhu cầu tự nhiên, không thể thiếu đối với cuộc sống của trẻ, đặc biệt là trong các hoạt động của trẻ ở trường mầm non, nó cần cho trẻ như “thức ăn, nước uống” hàng ngày. Tuy nhiên không phải lúc nào chúng ta cũng có tiền để mua hoặc mua được hết đồ dùng, đồ chơi để phục vụ cho các hoạt động. Đặc điểm của trẻ mầm non là luôn có nhu cầu chơi với những đồ dùng đồ chơi có màu sắc đẹp, mới lạ, phong phú và hấp dẫn. Để thỏa mãn được nhu cầu đó của trẻ, đòi hỏi người cán bộ quản lý – giáo viên mầm non phải luôn sáng tạo ra nhiều đồ dùng đồ chơi mới lạ, hấp dẫn và phù hợp với nội dung bài dạy, phù hợp với tình huống giáo dục trong các hoạt động, góp phần nâng cao chất lượng giáo dục trẻ trong trường mầm non. Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, mỗi gia đình chúng ta, thường có rất nhiều sản phẩm bị loại bỏ sau khi sử dụng như: Vỏ hộp sữa các loại, chai dầu gội, lọ sữa tắm, lon bia, bìa lịch cũ, vỏ trai, vỏ sò có nhiều kiểu dáng và kích thước khác nhau. Đó là nguồn vật liệu phong phú và đa dạng, có thể tận dụng để làm những việc hữu ích. Nếu chúng ta có ý thức thu gom, chọn lọc từ nguồn phế thải đó và có ý tưởng làm các ĐDĐC thì có thể biến những chiếc hộp, bìa to, nhỏ thành ô tô, tàu hỏa, nhà cửa, bàn ghế Từ những lon bia chúng ta có thể tạo thành toa tàu hỏa, khối trụ.. đưa vào các giờ dạy, các góc chơi của trẻ ở trường mầm non. Làm như vậy chúng ta sẽ tiết kiệm được tiền mua sắm vật liệu, tạo ra nhiều đồ chơi mang tính sáng tạo phong phú cho lớp học của mình. Những đồ chơi này vừa dễ làm, dễ sử dụng trong các giờ học và các hoạt động. Qua đó hình thành ý thức tuyền truyền với mọi người xung quanh, từ trẻ đến CMHS về việc bảo vệ môi trường. Và như vậy, chúng ta đã giảm thiểu được lượng rác thải, giảm chi phí cho việc xử lý rác thải trong vệ sinh môi trường. 2. Thực trạng vấn đề nghiên cứu. 2.1. Ưu điểm. Nhà trường luôn nhận được sự quan tâm của các cấp lãnh đạo, sự chỉ đạo trực tiếp về chuyên môn của Phòng GD&ĐT, sự ủng hộ nhiệt tình của Ban đại diện cha mẹ học sinh cho việc thực hiện tốt chuyên đề. Ban giám hiệu nhà trường luôn quan tâm, góp ý, chỉ đạo và tạo điều kiện cho giáo viên làm ĐDĐC phục vụ cho công tác dạy và học. Trường có đội ngũ giáo viên nhiệt tình trong công tác, yêu nghề mến trẻ, có tinh thần ham học hỏi, cầu tiến bộ, tích cực học tập để nâng cao kiến thức, kỹ năng, phương pháp cho việc làm ĐDĐC phục vụ cho các hoạt động của cô và trẻ trong trường. Địa phương có nguồn vật liệu thiên nhiên và phế liệu tương đối dồi dào, dễ tìm, dễ kiếm. Nhận thức của CMHS ngày càng được nâng cao, đa số phụ huynh nhiệt tình ủng hộ cho các hoạt động và phong trào của nhà trường. Phối hợp thường xuyên với giáo viên, đóng góp những vật liệu làm đồ dùng, đồ chơi cho trẻ. 2.2. Hạn chế. Các loại đồ dùng đồ chơi trong trường qua nhiều năm sử dụng nên đã cũ và hỏng rất nhiều. Kinh phí của nhà trường mặc dù đã được giao tự chủ song vẫn còn hạn hẹp nên đồ dùng đồ chơi, thiết bị dạy học trong nhà trường còn thiếu về số lượng và kém về chất lượng. Chưa thể bổ sung đầy đủ trang thiết bị, CSVC cho nhà trường theo Thông tư số 02/2010/TT-BGDĐT ngày 11/2/2010 của Bộ GD&ĐT ban hành Danh mục ĐDĐC thiết bị dạy học tối thiểu dùng cho GDMN. Số lượng ĐDĐC trong các lớp còn hạn chế, trong đó nhiều đồ dùng đồ chơi mua sẵn trên thị trường và ít đồ dùng đồ chơi mầm non tự làm, chưa phong phú, đa dạng. Nhìn chung môi trường lớp học của các nhóm, lớp trang trí chưa đẹp, chưa phong phú. Công việc bận rộn nên giáo viên không có nhiều thời gian đầu tư cho việc làm đồ dùng, đồ chơi. Số giáo viên biên chế không đủ 2 GV/ lớp nên cũng ảnh hưởng đến việc làm ĐDĐC Tính sáng tạo và tính thẩm mỹ trong việc làm đồ dùng, đồ chơi của giáo viên chưa cao, đặc biệt là việc tận dụng nguyên vật liệu thiên nhiên và phế liệu để làm đồ dùng, đồ chơi cũng còn hạn chế. Chưa chú trọng nhiều đến hoạt động tạo sản phẩm của trẻ. Tài liệu hướng dẫn làm đồ dùng, đồ chơi chưa nhiều. * Số liệu thống kê điều tra đồ dùng đồ chơi của giáo viên các lớp qua một số thể loại, kết quả thu được như sau: STT Phân loại ĐD - ĐC Đầu năm học ĐD – ĐC mua sẵn ĐD – ĐC tự làm Thể loại Số lượng Thể loại Số lượng 1 ĐD - ĐC phục vụ hoạt động lao động, vệ sinh. 3 15 3 12 2 ĐD - ĐC phục vụ hoạt động chung. 20 150 16 180 3 ĐD - ĐC phục vụ hoạt động góc. 15 150 10 115 4 ĐD – ĐC trang trí. 6 70 5 60 Qua bảng khảo sát trên cho thấy số liệu quá khiêm tốn mà người làm nhiệm vụ quản lý phải trăn trở. Số lượng đồ dùng đồ chơi có trong các lớp và trên các tiết dạy còn rất nghèo nàn. 2.3. Nguyên nhân các yếu tố tác động. * Nguyên nhân chủ quan. Năng khiếu làm đồ dùng đồ chơi của đội ngũ giáo viên trong trường còn nhiều hạn chế, chưa sáng tạo. Chưa biết sưu tầm, tận dụng những nguyên vật liệu sẵn có của địa phương để làm đồ chơi, đồ dùng dạy học. Khi thực hiện làm đồ chơi giáo viên chưa chú ý những điểm như: Lựa chọn nguyện vật liệu, làm đồ chơi còn mang tính trưng bày, trang trí, độ bền chưa cao... Chưa phát huy trí tưởng tượng và tạo cơ hội cho trẻ sáng tạo, chưa tạo điều kiện cho trẻ tham gia tự làm đồ chơi. Cha mẹ học sinh chưa quan tâm đến việc học tập và sự vui chơi của trẻ, có phụ huynh chưa hiểu được tầm quan trọng của đồ dùng, đồ chơi đối với trẻ. Chưa quan tâm đến việc trẻ học những gì, chơi trò chơi, đồ chơi gì và chơi như thế nào? Chưa thỏa mãn nhu cầu giải trí, vui chơi, nhu cầu nhận thức, giao tiếp và thỏa mãn nhu cầu tưởng tượng của trẻ. * Nguyên nhân khách quan. Đồ dùng đồ chơi qua nhiều năm sử dụng nên đã cũ và hỏng rất nhiều. Kinh phí của nhà trường còn hạn hẹp nên việc mua sắm thêm đồ dùng đồ chơi, thiết bị dạy học trong nhà trường còn gặp nhiều khó khăn. Do thời gian của giáo viên rất eo hẹp, số lượng giáo viên không đủ tỉ lệ 2 GV/lớp nên việc làm đồ dùng đồ chơi còn hạn chế. 3. Nội dung và hình thức của giải pháp. a. Mục tiêu của giải pháp. Trong thực tế, sau nhiều năm làm công tác quản lý ở đơn vị có điều kiện đặc biệt khó khăn. Mỗi khi đi dự giờ, thăm lớp, được tiếp xúc với trẻ và xem trẻ chơi, tôi nhận thấy được rằng trẻ nhỏ rất thích được chơi với những đồ chơi mới lạ đặc biệt là những đồ chơi từ những nguyên vật liệu sẵn có do cô làm ra. Trong khi đó, những đồ chơi hiện có trong lớp lại hạn chế về số lượng và ít được thay đổi. Vì vậy trẻ sẽ không phát huy được tính tích cực sáng tạo trong các hoạt động. Chính vì thế nên việc làm ĐDĐC do cô tự làm từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương cần đảm bảo thỏa mãn được những yêu cầu sau: + Thỏa mãn nhu cầu vui chơi, giải trí của trẻ. + Thỏa mãn nhu cầu nhận thức của trẻ. + Thỏa mãn nhu cầu giao tiếp của trẻ. + Thỏa mãn nhu cầu tưởng tượng của trẻ. Làm đồ dùng đồ chơi từ nguyên vật liệu sẵn có còn góp phần giao lưu tình cảm giữa cô và trẻ. Nó thể hiện tình cảm của giáo viên với trẻ, với nghề. Nếu không yêu trẻ cô giáo khó lòng có thể tự nguyện dành thời gian để làm một món đồ chơi nào đấy cho chúng. Trẻ em cũng dễ dàng nhận thấy điều đó, trẻ rất vui sướng đón nhận khi được món đồ chơi do bàn tay cô giáo làm ra. Với trẻ chúng chưa có những khái niệm đánh giá khắt khe về tính thẩm mỹ, tính bền vững. Quan trọng với trẻ là niềm vui và sự hào hứng với món đồ chơi đó. Vì vậy, các cô giáo cũng không nên làm các món đồ dùng đồ chơi quá cầu kỳ đến nỗi trẻ không được chơi vì cô sợ chúng làm hỏng. Đồ dùng đồ chơi cô làm ra nếu tạo cho trẻ hứng thú chơi và học, cho trẻ thêm những niềm vui khi tới trường đã là một món đồ chơi mầm non hữu ích. b. Nội dung và cách thức thực hiện giải pháp. Biện pháp 1: Xây dựng kế hoạch chỉ đạo giáo viên thực hiện. Để công tác chỉ đạo đạt hiệu quả cao, người cán bộ quản lý phải có kế hoạch cụ thể để điều hành công việc một cách khoa học theo đúng kế hoạch đề ra. Đồng thời có những điều chỉnh linh hoạt trong quá trình triển khai công việc. Căn cứ vào kế hoạch chỉ đạo thực hiện nhiệm vụ năm học của Phòng GD&ĐT huyện, căn cứ vào số liệu thống kê thực tế về đồ dùng đồ chơi của giáo viên các lớp, tôi nhận thấy giáo viên đã biết cách tự làm một số đồ dùng đồ chơi cho trẻ phù hợp theo chủ đề, nhưng chưa phong phú. Giáo viên chưa sáng tạo trong làm đồ dùng đồ chơi và chưa biết khai thác có hiệu quả các đồ dùng đồ chơi đã làm được để đưa vào cho trẻ hoạt động. Chính vì vậy ngay từ cuối tháng 8, tôi đã xây dựng kế hoạch năm học trong đó có nội dung chỉ đạo giáo viên tự làm ĐDĐC từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương và triển khai kế hoạch đó trong Hội nghị CCVC đầu năm học. Sau khi thống nhất các chỉ tiêu trong kế hoạch, yêu cầu các đồng chí là P.HT, tổ chuyên môn, các giáo viên bám sát vào kế hoạch chung của nhà trường để xây dựng kế hoạch của chuyên môn, tổ chuyên môn, cá nhân sao cho phù hợp với đặc thù của đơn vị, tổ, lớp của mình và có hiệu quả cao. Chỉ đạo cho bộ phận chuyên môn, tổ chuyên môn thường xuyên đôn đốc, kiểm tra việc tự làm đồ dùng đồ chơi của giáo viên. Biện pháp 2: Chỉ đạo giáo viên tìm kiếm nguyên vật liệu để làm đồ dùng đồ chơi cho trẻ. Có thể nói việc sử dụng nguyên vật liệu sẵn có của địa phương trong việc tổ chức các hoạt động không có gì mới đối với giáo viên chúng ta. Nhưng làm thế nào cho hiệu quả, phát huy tích cực, khả năng sáng tạo và tưởng tượng ở trẻ mới là điều cần quan tâm. Để làm được điều đó tôi đã chỉ đạo giáo viên căn cứ theo Chương trình GDMN của Bộ GD&ĐT, Thông tư 02/2010/TT-BGDĐT ban hành danh mục ĐDĐC, thiết bị dạy học tối thiểu và đối chiếu với thực tế hiện trạng ĐDĐC của lớp học. Từ đó lập kế hoạch sưu tầm, tận dụng những nguồn vật liệu sẵn có, phong phú của địa phương để phát huy khả năng sáng tạo của mình trong việc làm đồ chơi, đồ dùng dạy học cho phù hợp với nội dung đã lựa chọn. Đồ chơi phải có cấu trúc đơn giản, màu sắc đẹp để cuốn hút trẻ, thể hiện tính hồn nhiên, ngộ nghĩnh và có nét hài hước phù hợp với tâm sinh lý độ tuổi trẻ. Nhắc nhở giáo viên cần tích cực, chú trọng đến việc tìm kiếm nguyên vật liệu ở mọi lúc, mọi nơi để sử dụng. Ví dụ: Các nguyên vật liệu từ thực vật: gỗ, thân tre, cành cây, rơm rạ, lá cây, quả khô, hột hạt... Từ động vật: vỏ sò, vỏ ốc, vỏ hến, lông chim... Từ nguyên vật liệu là phế thải như: hộp sữa, lon bia, xốp, len vụn, vải vụn Bên cạnh giáo viên có thể trao đổi với CMHS về tầm quan trọng của việc làm đồ dùng, đồ chơi phục vụ cho các hoạt động từ đó vận động CMHS cùng với cô giáo sưu tầm, đóng góp nguyên vật liệu phế thải, đồ vật sẵn có trong cuộc sống hàng ngày để cô làm ĐDĐC cho các cháu học tập vui chơi đạt hiệu quả tốt hơn. Lưu ý: Khi sử dụng các nguyên vật liệu tái chế cần lựa chọn vật liệu sạch sẽ và an toàn, hộp, vỏ nhựa...phải được rửa sạch, phơi khô. Đặc biệt không nên dùng các nguyên vật liệu sắc nhọn, dễ vỡ có thể gây thương tích cho trẻ. Biện pháp 3: Chỉ đạo giáo viên tích cực nghiên cứu, học hỏi cách làm ĐD ĐC tận dụng từ nguyên vật liệu thiên nhiên và phế liệu đã qua sử dụng. Hiện nay khi thực hiện chương trình giáo dục mầm non, điều khó khăn nhất đối với chúng ta là làm thế nào để hoạt động thật đơn giản, tiết kiệm, nhưng lại đạt hiệu quả cao. Một trong những yếu tố để làm được điều đó là biết tận dụng các nguyên vật liệu sẵn có để tổ chức cho trẻ cùng hoạt động. Có thể nói việc sử dụng “nguyên vật liệu tái sử dụng” trong việc tổ chức các hoạt động không có gì mới đối với giáo viên chúng ta. Nhưng làm thế nào cho hiệu quả, phát huy tích cực, khả năng sáng tạo và tưởng tượng ở trẻ mới là điều cần quan tâm. Để có thể thực hiện tốt việc tự làm ĐDĐC từ nguyên vật liệu sẵn có của địa phương, trước hết người giáo viên không chỉ nghiên cứu nắm vững mục đích yêu cầu của các hoạt động (HĐ chung, HĐ góc) mà giáo viên còn cần phải nắm chắc được phương pháp lên lớp của các môn học giúp trẻ lĩnh hội kiến thức một cách nhẹ nhàng, không bị gò bó, áp đặt, giúp trẻ hiểu bài sâu và vận dụng những điều đã học vào thực tế hàng ngày của trẻ. Vì vậy tôi đã chỉ đạo giáo viên: Đọc và nghiên cứu kỹ chương trình chăm sóc và giáo dục trẻ mầm non theo. Cử giáo viên tham gia các đợt tập huấn chuyên đề do cấp trên tổ chức hoặc đi xem các triển lãm về ĐDĐC trẻ em của ngành, các địa phương khác để tạo ra những đồ chơi mới, giá tiền rẻ mà có chất lượng khi dạy các hoạt động hoặc trang trí lớp, trang trí các góc chơi .. Tìm đọc tham khảo những cách làm ĐDĐC đơn giản trên sách báo, truyền hình, mạng internet... để làm một số đồ dùng đồ chơi từ nguyên vật liệu sẵn có nhằm phát huy tính tích cực sáng tạo của trẻ. Chỉ đạo giáo viên tận dụng nguyên vật liệu sẵn có để làm ra các sản phẩm sao cho phù hợp với đề tài, chủ đề, đặc thù địa phương trẻ. Nhắc nhở giáo viên trước khi làm cần tiến hành phân loại, làm sạch nguyên vật liệu để đảm bảo vệ sinh, an toàn khi sử dụng. Ví dụ: Chủ đề TGĐV: Chúng ta có thể lấy một số loại lá, cánh hoa, quả... để ghép, dán tạo thành hình con bướm, cá, tôm, cua... Đồng thời chỉ đạo giáo viên việc trang trí lớp theo chủ đề, nhất là việc trang trí các góc. Ví dụ: Chủ đề gia đình: Có thể lấy hộp sữa, vỏ hộp bánh, bìa cát tông để tạo thành những ngôi nhà, các vật dụng trong gia đình. Hay đồ dùng phục vụ HĐ góc: Tận dụng những can nước rửa bát, cắt làm gàu hốt rác, làm những chiếc chổi lúa từ rơm, làm bình tưới từ những hộp sữa bột to Mỗi tháng nhà trường dành một buổi sinh hoạt chuyên môn, kết hợp với làm đồ dùng dạy học hoặc phổ biến những mẫu đồ dùng đồ chơi sưu tầm được cho giáo viên tham khảo. Qua việc tổ chức làm ĐDĐC tập trung sẽ giúp cho các cô học tập kinh nghiệm lẫn nhau trong khi làm. Ngoài ra còn phát huy tính sáng tạo, chịu khó của giáo viên để làm rất nhiều ĐDĐC khác phục vụ cho các hoạt
Tài liệu đính kèm:
- skkn_mot_so_bien_phap_chi_dao_giao_vien_tu_lam_do_dung_do_ch.doc