SKKN Những bài tập bổ trợ và phương pháp rèn luyện phát triển sức mạnh trong nhảy cao
Giáo dục thể chất là một trong những hệ thống giáo dục con người phát triển toàn diện, đặc biệt là lứa tuổi trung học cơ sở. Đây là giai đoạn tiền đề cho việc củng cố sức khoẻ cũng như tinh thần để học sinh chuẩn bị tốt cho tương lai của mình.
Cùng với tiến trình phát triển và đổi mới không ngừng của xã hội, việc giảng dạy trong nhà trường nói chung và giảng dạy môn thể dục nói riêng đã có sự đổi mới đáng kể cho phù hợp với trình độ phát triển ngày càng cao của học sinh, giáo viên trước khi lên lớp phải nghiên cứu tìm ra phương pháp hợp lý để truyền đạt cho học sinh tiếp thu tốt kiến thức giờ học. Từ đó học sinh sẽ học tập một cách hăng say tích cựu , mang lại hiệu quả cao hơn. Vậy thì phương pháp lên lớp đó như thế nào ? mà môn thể dục chủ yếu là học về năng khiếu, hoạt động chân tay nhiều đặc biệt các em được học ngoài không gian rộng , đòi hỏi giáo viên ngoài phương pháp lên lớp còn phải bao quát được toàn bộ sân tập, tránh để các em hoạt động quá khích dẫn đến những chấn thương ngoài ý muốn.
Trong quá trình phát triển của xã hội loài người, dù là hình thái chính trị nào thì vẫn đặc biệt coi trọng công tác giáo dục thể chất trong các nhà trường. Ở Việt Nam kể từ ngày hòa bình lập lại đến nay. Đảng và Nhà nước luôn quan tâm chăm lo cho công tác giáo dục. Việc đào tạo thế hệ trẻ thành một lớp người phát triển toàn diện, có đạo đức, có tri thức, có sức khỏe để học có đủ năng lực và ý chí thực hiện nhiệm vụ xây dựng nước nhà theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước trong thế kỷ XXI đặc biệt có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Bác Hồ đã khẳng định mục đích của rèn luyện sức khoẻ dưới chế độ mới, để xây dựng một xã hội văn minh. Mục đích của GDTC phát triển toàn diện thế hệ trẻ Việt Nam, thế hệ trẻ đó phải được phát triển thể chất có chủ định để thực hiện mục tiêu giáo dục toàn diện của Đảng và Nhà nước.
Đề tài: “Những bài tập bổ trợ và phương pháp rèn luyện phát triển sức mạnh trong nhảy cao”. 1. Mở Đầu. 1.1. Lí do chọn đề tài. Giáo dục thể chất là một trong những hệ thống giáo dục con người phát triển toàn diện, đặc biệt là lứa tuổi trung học cơ sở. Đây là giai đoạn tiền đề cho việc củng cố sức khoẻ cũng như tinh thần để học sinh chuẩn bị tốt cho tương lai của mình. Cùng với tiến trình phát triển và đổi mới không ngừng của xã hội, việc giảng dạy trong nhà trường nói chung và giảng dạy môn thể dục nói riêng đã có sự đổi mới đáng kể cho phù hợp với trình độ phát triển ngày càng cao của học sinh, giáo viên trước khi lên lớp phải nghiên cứu tìm ra phương pháp hợp lý để truyền đạt cho học sinh tiếp thu tốt kiến thức giờ học. Từ đó học sinh sẽ học tập một cách hăng say tích cựu , mang lại hiệu quả cao hơn. Vậy thì phương pháp lên lớp đó như thế nào ? mà môn thể dục chủ yếu là học về năng khiếu, hoạt động chân tay nhiều đặc biệt các em được học ngoài không gian rộng , đòi hỏi giáo viên ngoài phương pháp lên lớp còn phải bao quát được toàn bộ sân tập, tránh để các em hoạt động quá khích dẫn đến những chấn thương ngoài ý muốn. Trong quá trình phát triển của xã hội loài người, dù là hình thái chính trị nào thì vẫn đặc biệt coi trọng công tác giáo dục thể chất trong các nhà trường. Ở Việt Nam kể từ ngày hòa bình lập lại đến nay. Đảng và Nhà nước luôn quan tâm chăm lo cho công tác giáo dục. Việc đào tạo thế hệ trẻ thành một lớp người phát triển toàn diện, có đạo đức, có tri thức, có sức khỏe để học có đủ năng lực và ý chí thực hiện nhiệm vụ xây dựng nước nhà theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước trong thế kỷ XXI đặc biệt có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Bác Hồ đã khẳng định mục đích của rèn luyện sức khoẻ dưới chế độ mới, để xây dựng một xã hội văn minh. Mục đích của GDTC phát triển toàn diện thế hệ trẻ Việt Nam, thế hệ trẻ đó phải được phát triển thể chất có chủ định để thực hiện mục tiêu giáo dục toàn diện của Đảng và Nhà nước. Ngày 27/03/1946 Bác Hồ đã ra lời kêu gọi toàn dân tập thể dục: “Giữ gìn dân chủ, xây dựng nước nhà, gây đời sống mới, việc gì cũng cần có sức khoẻ mới thành công. Một người dân yếu ớt tức làm cho cả nước yếu ớt, một người dân mạnh khoẻ tức làm cho cả nước khoẻ mạnh ” và vì thế: “Luyện tập thể dục, bồi bổ sức khoẻ là bổn phận của người dân yêu nước”. Giáo dục thể chất là một mặt của giáo dục toàn diện, đồng thời là một bộ phận không thể tách rời của sự nghiệp giáo dục của Đảng và nhà nước ta. Sự nghiệp giáo dục nói chung và giáo dục thể chất nói riêng đã góp phần hết sức quan trọng trong việc đào tạo thế hệ trẻ phát triển toàn diện, hoàn thiện về nhân cách, trí tuệ và thể chất để phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa - hiện đại hóa đất nước, giữ vững và tăng cường an ninh quốc phòng. Tầm quan trọng của TDTT thể hiện rõ trong tư tưởng và việc làm của Chủ Tịch Hồ Chí Minh - Người dạy: “Giữ gìn dân chủ, xây dựng nước nhà, gây đời sống mới, việc gì cũng cần đến sức khỏe mới thành công”. Chỉ thị số 36 - CT/TW ngày 24 tháng 03 năm 1994 của BCH TW Đảng Cộng Sản Việt Nam về công tác TDTT trong giai đoạn mới đã khẳng định phương hướng “Phát triển TDTT là bộ phận quan trọng trong chính sách phát triển kinh tế - Xã hội của Đảng và nhà nước, nhằm bồi dưỡng và phát huy nhân tố con người, công tác TDTT phải góp phần tích cực nâng cao sức khỏe, giáo dục nhân cách, đạo đức, lối sống lành mạnh, làm phong phú đời sống văn hóa, tinh thần của nhân dân, nâng cao năng suất lao động của xã hội và năng lực chiến đấu của lực lượng vũ trang”. Trong giáo dục thể chất, Điền kinh là nội dung cơ bản, là nền tảng để phát triển các tố chất thể lực cơ sở cho các môn thể thao khác. Trong đó nhảy cao là một nội dung cơ bản để phát triển các tố chất thể lực. Nhìn chung thành tích nhảy cao của học sinh hiện nay là còn thấp so với thể chất của học sinh và yêu cầu của giáo dục thể chất. Trước yêu cầu này đòi hỏi giáo viên lên lớp phải có những phương pháp giảng dạy, những bài tập hợp lí phù hợp với lứa tuổi, giới tính và trình độ của học sinh để phát triển thành tích môn nhảy cao. Nhận thức được thực trạng trên, mặc dù là một giáo viên còn trẻ về tuổi đời, trẻ về tuổi nghề nhưng đã được giảng dạy và tham gia tập luyện cho đội tuyển đi thi đấu, kết hợp với những kinh nghiệm, kiến thức học hỏi từ đồng nghiệp tôi quyết định chọn đề tài Xuất phát từ những lí do trên bản thân tôi tự hỏi làm thế nào để nâng cao được thành tích nhảy cao cho học sinh? Vì vậy tôi mạnh dạn nghiên cứu đề tài: “Những bài tập bổ trợ và phương pháp rèn luyện phát triển sức mạnh trong nhảy cao cho học sinh THCS”. 1.2. Mục đích nghiên cứu. a. Đối với giáo viên. - Nâng cao trình độ chuyên môn, phục vụ cho quá trình giảng dạy. - Làm quen với công tác nghiên cứu khoa học nâng cao kiến thức. b. Đối với học sinh. - Giúp học sinh học tập nhảy cao nói chung và việc tập luyện các môn điền kinh nói riêng. Trang bị cho học sinh một số kiến thức mới nhằm nâng cao năng lực học môn nhảy cao giúp các em tiếp thu luyện tập một cách chủ động, sáng tạo. - Gây được hứng thú cho học sinh khi luyện tập các bài tập trong chương trình. - Thông qua việc chơi trò chơi vận động giúp học sinh thấy rõ mục đích của việc học và tập luyện môn nhảy cao. 1.3. Đối tượng nghiên cứu. Đề tài áp dụng đối với học sinh khối lớp 9 Trường THCS. 1.4. Phương pháp nghiên cứu. Trong cuộc sống hiện nay, vị trí công tác TDTT trong nhà trường càng được xác định theo đúng tầm quan trọng của nó. Thông qua giáo dục trong bộ môn thể dục, bồi dưỡng cho học sinh những đức tính dũng cảm, giúp học sinh biết được kĩ năng cơ bản để tập luyện giữ gìn sức khỏe, nâng cao thể lực, góp phần rèn luyện nếp sống lành mạnh, tác phong nhanh nhẹn, kỉ luật, thói quen tự giác tập luyện thể dục thể thao, giữ gìn vệ sinh. Có sự tăng tiến về thể lực, thi đạt tiêu chuẩn rèn luyện thân thể và thể hiện khả năng của bản thân về thể dục thể thao, biết vận dụng những điều đã học vào nếp sinh hoạt ở trong và ngoài nhà trường, góp phần chuẩn bị cho thế hệ trẻ có nếp sống, tác phong công nghiệp. Trong giáo dục thể chất, điền kinh là nội dung cơ bản, là nền tảng để phát triển các tố chất thể lực cơ sở cho các môn thể thao khác. Trong đó nhảy cao là một nội dung cơ bản để phát triển các tố chất thể lực. Trước yêu cầu này đòi hỏi giáo viên lên lớp phải có những phương pháp giảng dạy, những bài tập hợp lí phù hợp với sách giáo khoa, phù hợp với lứa tuổi và đặc biệt là phát triển thành tích môn nhảy cao. Trường THCS mà tôi công tác, nền tảng thể lực của học sinh vẫn còn hạn chế. Đặc biệt thành tích môn nhảy cao của học sinh còn thấp so với thành tích môn nhảy cao của các trường trong huyện và của tỉnh Thanh Hoá. 2. Nội dung sáng kiến kinh ngiệm. 2.1. Cơ sở lí luận của vấn đề. Sáng kiến kinh nghiệm “Những bài tập bổ trợ và phương pháp rèn luyện phát triển sức mạnh trong nhảy cao cho học sinh THCS”. mang ý nghĩa và tác dụng nhiều mặt đó là: Tìm ra một số bài tập bổ trợ hiệu quả để nâng cao thành tích nhảy cao. Giúp học sinh hứng thú hơn với môn học nhảy cao nói riêng và môn thể dục nói chung, từ đó giúp học sinh nâng cao thể lực, tạo điều kiện tốt cho việc phát triển các tố chất thể lực, học tập và lao động tốt hơn. Đồng thời làm cho giờ học thêm sinh động nâng cao hiệu quả giờ học, đáp ứng nhu cầu của công tác huấn luyện phục vụ thi đấu và phục vụ cho phong trào giáo dục thể chất ở các nhà trường trong giai đoạn hiện nay. Lứa tuổi học sinh THCS là lứa tuổi quá độ và là giai đoạn rất nhạy cảm, có sự phát triển đặc biệt mạnh mẽ, linh hoạt của các đặc tính nhân cách. Các em luôn mong muốn thử sức mình theo các phương hướng khác nhau, nên hành vi của các em phức tạp và mâu thuẫn. Vì vậy cần phải thường xuyên giám sát và giáo dục cho phù hợp trên cơ sở phát huy tính tích cực, sáng tạo, biết điều chỉnh và tổ chức hoạt động, tạo điều kiện phát triển tốt các khả năng cho các em. Nhảy cao là môn thể thao không đòi hỏi nhiều về trang thiết bị, kĩ thuật tương đối đơn giản, dễ phổ cập, phù hợp với mọi lứa tuổi, giới tính, do đó nhảy cao là một nội dung cơ bản trong chương trình giáo dục thể chất. Trong các kì Hội Khỏe Phù Đổng từ cấp trường, cấp huyện đến cấp quốc gia đều có thi đấu nhảy cao, các học sinh nói chung và các vận động viên nói riêng đã lập được những thành tích đáng khen ngợi. Tuy nhiên thành tích nhảy cao của học sinh nước ta so với thành tích của học sinh các nước trên thế giới còn ở mức chênh lệch quá lớn. Ở cấp Trung học cơ sở các em được làm quen và tập luyện với kĩ thuật nhảy cao ở mức độ đơn giản. Việc giảng dạy môn nhảy cao trong nhiều năm qua đã được chú trọng và đạt kết quả nhất định, song vẫn còn phải phấn đấu nhiều hơn nữa mới đáp ứng được phong trào ngày càng mạnh mẽ. Để giảng dạy tốt hơn nữa môn nhảy cao cho học sinh, cần phải nắm chắc được đối tượng và không ngừng chọn lựa cải tiến, các biện pháp, nội dung giảng dạy cho phù hợp, gây ảnh hưởng tốt đến sự phát triển toàn diện các bộ phận cơ thể học sinh. Môn nhảy cao muốn có được thành tích tốt ngoài kĩ thuật còn phải tập luyện thường xuyên , liên tục và có các bài tập nâng cao. Nhìn lại ở trường THCS tôi công tác trong những năm qua , do chương trình của Bộ Giáo dục quy định các kĩ thuật trong môn điền kinh nói chung và môn nhảy cao nói riêng là phần dạy học bắt buộc trong công tác giáo dục thể chất của nhà trường. Nhìn chung học sinh đã được học nhưng chưa liên tục và hoàn chỉnh, do đó kết quả đạt được chưa cao. Nguyên nhân chính là do chưa có điều kiện tập luện thường xuyên và phương pháp luyện tập không khoa học, đây cũng chính là lí do để đưa các em vào công việc nghiên cứu. * Đặc điểm sinh lí lứa tuổi học sinh trung học cơ sở. + Hệ thần kinh: Não bộ đang thời kì hoàn chỉnh, hoạt động của thần kinh chưa ổn định, hưng phấn chiếm ưu thế. Do đó khi học tập các em dễ tập trung tư tưởng, nhưng nếu thời gian kéo dài, nội dung nghèo nàn, hình thức hoạt động đơn điệu, thì thần kinh sẽ chóng mệt mỏi và dễ phân tán sức chú ý. Vì vậy nội dung tập luyện phải phong phú, phương pháp dạy học, tổ chức giờ học phải linh hoạt, giảng giải và làm mẫu có trọng tâm, chính xác. Ngoài ra cần tăng cường tập luyện thể dục thể thao ngoài giờ và các hình thức vui chơi khác để làm phong phú khả năng hoạt động và phát triển các tố chất thể lực một cách toàn diện. + Hệ vận động: - Đối với hệ xương: Hệ xương đang trong giai đoạn phát triển mạnh về chiều dài. Hệ xương sụn tại các khớp đang đòi hỏi điều kiện tốt để phát triển và hoàn thiện. Giáo dục thể chất có tác dụng tốt đến sự phát triển của hệ xương nhưng phải chú ý đến tư thế, đến sự cân đối trong hoạt động để tránh phát triển sai lệch của hệ xương và kìm hãm sự phát triển về chiều dài. - Đối với hệ cơ: Hệ cơ của các em phát triển chậm hơn sự phát triển của hệ xương, chủ yếu là phát triển về chiều dài, thiết diện cơ chậm phát triển. Do sự phát triển không đồng bộ, thiếu cân đối nên các em không phát huy được sức mạnh và chóng mệt mỏi. Vì vậy cần chú ý tăng cường phát triển cơ bắp và phát triển toàn diện. + Hệ tuần hoàn: Tim phát triển chậm hơn so với sự phát triển mạch máu, sức co bóp yếu, khả năng điều hòa hoạt động của tim chưa ổn định nên khi hoạt động quá căng thẳng sẽ chóng mệt mỏi. Vì vậy tập luyện thể dục thể thao thường xuyên sẽ ảnh hưởng tốt đến hoạt động của hệ tuần hoàn, hoạt động của tim dần dần được thích ứng. Nhưng trong quá trình tập luyện cần phải đảm bảo nguyên tắc vừa sức và nguyên tắc tăng tiến trong giáo dục thể chất, tránh hoạt động quá sức và đột ngột. + Hệ hô hấp: Phổi của các em phát triển chưa hoàn thiện, phế nang còn nhỏ, các cơ hô hấp chưa phát triển, dung lượng phổi còn bé. Vì vậy khi hoạt động các em phải thở nhiều, thở nhanh nên chóng mệt mỏi. Rèn luyện thể chất cho các em phải toàn diện, phải chú ý phát triển đến các cơ hô hấp, hướng dẫn các em phải biết cách thở sâu, thở đúng và biết cách thở trong hoạt động. Như vậy mới có thể làm việc, hoạt động được lâu và có hiệu quả. Hệ quả của giáo dục thể chất gắn liền với đặc điểm giải phẫu sinh lí, tâm lí học và đặc điểm phát triển tố chất thể lực ở mỗi lứa tuổi con người. Tác dụng của giáo dục thể chất là rất lớn, nó không ngừng đem lại sức khỏe cho học sinh mà còn góp phần đào tạo con người phát triển toàn diện. Tố chất thể lực là sự biểu hiện tổng hợp của hệ thống chức năng các cơ quan cơ thể, tố chất thể lực tăng trưởng theo sự tăng trưởng của lứa tuổi. Sự tăng trưởng này có tốc độ nhanh, biên độ lớn trong thời kì dậy thì. Giai đoạn lứa tuổi khác thì tố chất thể lực phát triển khác, tức là trong cùng một lứa tuổi tố chất thể lực khác phát triển thay đổi cũng không giống nhau. Tố chất thể lực từ giai đoạn tăng trưởng chuyển qua giai đoạn ổn định theo thứ tự phát triển sau: Tố chất nhanh phát triển đầu tiên, sau đó là tố chất bền và tố chất mạnh. + Tố chất nhanh: Tố chất nhanh phát triển sớm hơn sự phát triển tố chất mạnh, thời kì phát triển tố chất nhanh quan trọng nhất ở tuổi học sinh Tiểu học và Trung học cơ sở. + Tố chất mạnh: Khái niệm về sức mạnh cho đến nay vẫn còn có những cách hiểu khác nhau. Nhưng theo Nguyễn Toán và Phạm Danh Tốn :“Tố chất sức mạnh có thể phân thành sức mạnh tuyệt đối, sức mạnh tương đối, sức mạnh tốc độ, sức mạnh bền”, trong đó: - Sức mạnh tuyệt đối là năng lực khắc phục lực cản lớn nhất. - Sức mạnh tương đối là sức mạnh tuyệt đối của vận động viên trên 1 kg thể trọng của họ. - Sức mạnh tốc độ là khả năng sinh lực trong các động tác nhanh. - Sức mạnh bền là năng lực khắc phục lực cản nhỏ trong thời gian dài. Bên cạnh đó, ở nhiều trường hợp còn gặp một dạng sức mạnh rất quan trọng được gọi là “sức mạnh bột phát”: Dạng sức mạnh này xuất hiện và giữ vai trò quan trọng trong các môn có hoạt động bật nhảy, được tính theo công thức: Trong đó I là chỉ số đánh giá sức mạnh, tốc độ hay sức mạnh bột phát, Fmax là lúc sức mạnh tối đa, Tmax là thời gian để đạt sức mạnh tối đa. Nhảy cao là nội dung nằm trong hệ thống các môn không có chu kỳ, gồm nhiều động tác liên kết lại với nhau, thành một kỹ thuật hoàn chỉnh, người ta chia thành 4 giai đoạn: chạy đà, giậm nhảy, tư thế bay trên không và tiếp đất. Trong bốn yếu tố đó, yếu tố giậm nhảy có ảnh hưởng nhiều nhất tới việc hình thành kỹ thuật động tác và quyết định thành tích ở môn này. Nhưng khâu giậm nhảy lại có quan hệ rất lớn với tốc độ chạy đà, thời gian chống đỡ khi giậm nhảy, góc độ giậm nhảy Như vậy, có thể thấy sức mạnh trong nhảy cao là dạng sức mạnh hỗn hợp, mà ta có thể phân ra một cách tương đối, gắn liền với quá trình thực hiện kỹ thuật bao gồm: - Sức mạnh tốc độ: Dạng sức mạnh này thể hiện trong động tác chạy đà. - Sức mạnh bột phát: Dạng sức mạnh thể hiện trong động tác giậm nhảy (sức bật). Theo “Tính chu kỳ trong huấn luyện thể thao” hầu hết các môn thể thao đều cần sức mạnh, những tố chất sức mạnh cần thiết cho từng môn thể thao khác nhau gọi là sức mạnh đặc thù của môn nào đó. Sức mạnh tối đa đóng vai trò quan trọng nếu không nói là quyết định trong việc tạo ra sức mạnh đặc thù của môn thể thao. Đối với môn nhảy cao chúng ta cần quan tâm đến sự phát triển sức mạnh tốc độ của người tập. Để phát triển sức mạnh tốc độ cần xen kẽ tập luyện đúng mức với phương pháp dùng sức lớn nhất. Như vậy, trong quá trình cho học sinh tập luyện môn nhảy cao chúng ta cần đưa vào các bài tập phát triển sức mạnh bột phát của các nhóm chi dưới, giúp cho việc thực hiện động tác giậm nhảy trong nhảy cao thật nhanh, mạnh, để đưa cơ thể bay lên cao hơn. + Tố chất khéo léo: Khéo léo là năng lực tiếp thu nhanh các động tác ứng phó kịp thời với những thay đổi bất ngờ. Xác định và đánh giá tố chất khéo léo là việc khó. Có thể tính bằng khoảng thời gian tiếp thu động tác. Để rèn luyện khéo léo cần phải tập nhiều các loại hình động tác, nhờ quá trình tập để tiếp thu các động tác đó các tố chất khác cũng phát triển theo. Tóm lại, trong quá trình giảng dạy và huấn luyện Điền kinh nói chung và nhảy cao nói riêng, chúng ta cần căn cứ vào đặc điểm phát triển tố chất, đồng thời dùng các phương pháp huấn luyện khoa học, xúc tiến cho việc phát triển tố chất thể lực của người tập nói chung và học sinh nói riêng. Ở Việt Nam Điền kinh được quan tâm, trong trường Trung học cơ sở Điền kinh là một nội dung học chính thức trong chương trình Giáo dục thể chất, trong đó Nhảy cao là môn được đưa vào giảng dạy chủ yếu ở lớp 8 và lớp 9. Việc luyện tập và thi đấu Nhảy cao là việc làm thường xuyên và cần thiết có tác dụng phát triển thể lực một cách toàn diện, đồng thời tạo điều kiện nâng cao thành tích các môn thể thao khác. 2.2. Thực trạng vấn đề trước khi áp dụng sáng kiến kinh nghiệm. Trường THCS nơi tôi công tác là một trường nằm cuối huyện, đa số học sinh đều là con nhà nông hoặc gia đình làm nghề thủ công. Vì thế các em đều thiếu thốn về sân bãi, dụng cụ, phương tiện tập luyện và ngay cả chế độ ăn uống, thời gian nghỉ ngơi cũng không được đảm bảo cho tập luyện nên sự tập luyện của các em chủ yếu là ở trường với thời gian quá ngắn ngủi cho một tiết học với số lượng học sinh trong một lớp tương đối đông. Trong điều kiện như vậy nên các em còn chưa hứng thú với việc tập luyện. Trường chưa có sân tập thể dục riêng đang còn học ở sân trường lát gạch, nơi học nhảy cao lại cũng không được đảm bảo nên việc học tập còn nhiều hạn chế. Dụng cụ học tập tuy có nhưng chưa đầy đủ và chưa đảm bảo, hệ thống tranh ảnh phục vụ cho việc học tập đã cũ và thiếu nhiều nên đôi khi giáo viên muốn cho học sinh thị phạm bằng tranh ảnh nhưng không có gây ảnh hưởng đến chất lượng học tập. Mặc dù đã có sự đổi mới về phương pháp, chương trình và sách giáo khoa nhưng do cơ sở vật chất còn thiếu thốn, sân tập không đủ tiêu chuẩn dẫn đến tình trạng học tập của học sinh còn nhàm chán, uể oải và sự quan tâm của cấp trên chưa nhiều đối với môn đặc thù nên giờ dạy vẫn chưa đạt hiệu quả tốt nhất. Những năm vừa qua tôi được phân công giảng dạy môn Thể dục tại trường THCS. Qua thực tế công tác tôi nhân thấy rằng thực trạng học sinh học môn Thể dục nói chung và môn nhảy cao nói riêng đa phần các em học sinh chưa tích cực tập luyện, chưa xem tập luyện thể dục thể thao là cách tốt nhất để rèn luyện sức khoẻ phát triển thể lực. Ở độ tuổi này các em đang trong quá trình phát triển tâm sinh lí, vì thế các em hay e thẹn, rụt rè khi tập luyện. Một mặt học sinh luôn quan niệm Thể dục là một môn phụ nên không quan tâm muốn học sao cũng được, điều đó đã ăn sâu vào tiềm thức của học sinh. Mặt khác đôi khi giáo viên còn cứng nhắc trong giờ học đối với học sinh nên kết quả học tập môn thể dục nói chung và môn nhảy cao nói riêng chưa cao. Bản thân tôi có năng lực và lòng nhiệt tình đối với công tác giáo dục thể chất ở nhà trường. Luôn tự bồi dưỡng chuyên môn, nghiệp vụ để phục vụ tốt công tác giảng dạy của mình. Trong việc giáo dục thể chất trong trường học. Các phân môn như Đội hình đội ngũ, Bài thể dục phát triển chung, Bài tập rèn luyện tư thế và kĩ năng vận động cơ bản, trò chơi vận động và môn tự chọn, đều rất quan trọng, đó là sự liên kết logic trong giáo dục thể chất cho học sinh. Nhưng đôi khi giáo viên chưa thực sự coi trọng phần trò chơi vận động, coi đó là phần mềm mà trong một tiết học có thể thay đổi được bằng một trò chơi khác hay một phân môn học khác. Chính vì thế trong khi lên kế hoạch bài dạy hay khi giảng dạy, giáo viên chưa đưa ra được một phương pháp dạy phù hợp cho từng trò chơi. Dẫn đến khi học sinh học, chơi trò chơi vận động chưa được hào hứng hoặc chưa hứng thú chơi trò chơi trong chương trình. Tôi đã đi dự giờ Thể dục có nội dung trò chơi vận động của đồng nghiệp. Tôi nhận thấy rằng, giáo viên khi giảng dạy phần trò chơi vận động, phần đa học sinh không hiểu được cách chơi, chưa thực sự hào hứng chơi. Đối với lứa tuổi các em được tiếp cận với nhiều môn thể thao là điều rất tốt vì lứa tuổi này đang ở độ tuổi phát triển rất nhanh về hình thể và tâm sinh lý nên được tập luyện thường xuyên sẽ có tác dụng rất tốt đến cơ thể và giúp con người phát triển toàn diện. Nhưng trong thực tế có những em chưa quan tâm đến TDTT, coi môn thể dục là môn phụ, coi TDTT là khó không đủ tự tin và kiên trì để vượt qua, có những học sinh lấy kết quả TDTT để làm động cơ ga
Tài liệu đính kèm:
- skkn_nhung_bai_tap_bo_tro_va_phuong_phap_ren_luyen_phat_trie.doc