SKKN Kinh nghiệm lựa chọn một số bài tập nhằm nâng cao tốc độ chạy đà và giậm nhảy trong kỹ thuật nhảy xa kiểu ngồi cho nam học sinh khối 9 trường THCS

SKKN Kinh nghiệm lựa chọn một số bài tập nhằm nâng cao tốc độ chạy đà và giậm nhảy trong kỹ thuật nhảy xa kiểu ngồi cho nam học sinh khối 9 trường THCS

Sự nghiệp giáo dục nói chung và giáo dục thể chất nói riêng đã góp phần hết sức quan trọng trong việc đào tạo thế hệ trẻ phát triển toàn diện, hoàn thiện về nhân cách, trí tuệ và thể chất để phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa - hiện đại hóa đất nước, giữ vững và tăng cường an ninh quốc phòng.

 Chỉ thị số 36 - CT/TW ngày 24 tháng 03 năm 1994 của BCH TW Đảng Cộng sản Việt Nam về công tác TDTT trong giai đoạn mới đã khẳng định phương hướng “Phát triển TDTT là bộ phận quan trọng trong chính sách phát triển kinh tế - Xã hội của Đảng và nhà nước, nhằm bồi dưỡng và phát huy nhân tố con người, công tác TDTT phải góp phần tích cực nâng cao sức khỏe, giáo dục nhân cách, đạo đức, lối sống lành mạnh, làm phong phú đời sống văn hóa, tinh thần của nhân dân, nâng cao năng suất lao động của xã hội và năng lực chiến đấu của lực lượng vũ trang”.

Trong giáo dục thể chất, điền kinh là nội dung cơ bản, là nền tảng để phát triển các tố chất thể lực cơ sở cho các môn thể thao khác. Trong đó nhảy xa là một nội dung cơ bản để phát triển các tố chất thể lực. Trước yêu cầu này đòi hỏi giáo viên lên lớp phải có những phương pháp giảng dạy, những bài tập hợp lí phù hợp với sách giáo khoa, phù hợp với lứa tuổi và đặc biệt là phát triển thành tích môn nhảy xa.

Trường tôi đang công tác, nền tảng thể lực của học sinh vẫn còn hạn chế. Đặc biệt thành tích môn nhảy xa của học sinh còn thấp so với thành tích môn nhảy xa của các trường trong huyện. Xuất phát từ những lí do trên tôi mạnh dạn nghiên cứu đề tài: “Kinh nghiÖm lựa chọn một số bài tập nhằm nâng cao tốc độ chạy đà và giậm nhảy trong kỹ thuật nhảy xa kiểu ngồi cho nam học sinh khối 9 trường THCS”.

 

doc 25 trang thuychi01 9817
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "SKKN Kinh nghiệm lựa chọn một số bài tập nhằm nâng cao tốc độ chạy đà và giậm nhảy trong kỹ thuật nhảy xa kiểu ngồi cho nam học sinh khối 9 trường THCS", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MỤC LỤC
Nội dung
Trang
1. Mở đầu
2
1.1, Lý do chọn đề tài
2
1.2, Mục đích nghiên cứu
2
1.3, Đối tượng nghiên cứu
3
1.4, Phương pháp nghiên cứu
3
1.5, Những điểm mới của sáng kiến kinh nghiệm
3
2. Nội dung Sáng kiến kinh nghiệm
5
2.1, Cơ sở lý luận
5
2.2, Thực trạng
12
2.3, Biện pháp thực hiện
13
2.4, Hiệu quả của sáng kiến kinh nghiệm
20
3. Kết luận, kiến nghị
23
3.1, Kết luận
23
3.2, Kiến nghị
23
Tài liệu tham khảo
24
1. MỞ ĐẦU
1.1. Lý do chọn đề tài:
	Sự nghiệp giáo dục nói chung và giáo dục thể chất nói riêng đã góp phần hết sức quan trọng trong việc đào tạo thế hệ trẻ phát triển toàn diện, hoàn thiện về nhân cách, trí tuệ và thể chất để phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa - hiện đại hóa đất nước, giữ vững và tăng cường an ninh quốc phòng.
	Chỉ thị số 36 - CT/TW ngày 24 tháng 03 năm 1994 của BCH TW Đảng Cộng sản Việt Nam về công tác TDTT trong giai đoạn mới đã khẳng định phương hướng “Phát triển TDTT là bộ phận quan trọng trong chính sách phát triển kinh tế - Xã hội của Đảng và nhà nước, nhằm bồi dưỡng và phát huy nhân tố con người, công tác TDTT phải góp phần tích cực nâng cao sức khỏe, giáo dục nhân cách, đạo đức, lối sống lành mạnh, làm phong phú đời sống văn hóa, tinh thần của nhân dân, nâng cao năng suất lao động của xã hội và năng lực chiến đấu của lực lượng vũ trang”.
Trong giáo dục thể chất, điền kinh là nội dung cơ bản, là nền tảng để phát triển các tố chất thể lực cơ sở cho các môn thể thao khác. Trong đó nhảy xa là một nội dung cơ bản để phát triển các tố chất thể lực. Trước yêu cầu này đòi hỏi giáo viên lên lớp phải có những phương pháp giảng dạy, những bài tập hợp lí phù hợp với sách giáo khoa, phù hợp với lứa tuổi và đặc biệt là phát triển thành tích môn nhảy xa.
Trường tôi đang công tác, nền tảng thể lực của học sinh vẫn còn hạn chế. Đặc biệt thành tích môn nhảy xa của học sinh còn thấp so với thành tích môn nhảy xa của các trường trong huyện. Xuất phát từ những lí do trên tôi mạnh dạn nghiên cứu đề tài: “Kinh nghiÖm lựa chọn một số bài tập nhằm nâng cao tốc độ chạy đà và giậm nhảy trong kỹ thuật nhảy xa kiểu ngồi cho nam học sinh khối 9 trường THCS”.
1.2. Mục đích nghiên cứu:
	- Lựa chọn một số bài tập nhằm nâng cao kỹ thuật chạy đà và giậm nhảy trong nhảy xa sẽ làm tăng hiệu quả rất lớn trong việc rèn luyện thể lực của học sinh, giúp các em hoàn thành mục tiêu môn học THCS là:
	+ Biết được một số kiến thức, kỹ năng cơ bản để tập luyện gìn giữ sức khoẻ và nâng cao thể lực.
	+ Góp phần rèn luyện nếp sống lành mạnh, nhanh nhẹn, khéo léo, thói quen tự giác tập luyện TDTT, gìn giữ vệ sinh.
	+ Có sự tăng tiến về thể lực, đạt thành tích tốt và thể hiện bản thân về TDTT.
	+ Biết vận dụng vào thực tế.
	+ Biết cách thực hiện một số trò chơi vận động, động tác bổ trợ kỹ thuật và bài tập phát triển thể lực.
	+ Có ý thức tự giác học môn Thể dục và tự tập ngoài giờ.
1.3. Đối tượng nghiên cứu:
- Ðối tượng nghiên cứu trong đề tài là học sinh nam lớp 9 - trường THCS. 
1.4. Phương pháp nghiên cứu: 
Để giải quyết các mục tiêu trên tôi sử dụng các phương pháp nghiên cứu sau:
a. Phương pháp phân tích và tổng hợp tài liệu:
	- Vận dụng phương pháp này và những kiến thức học được ở trường Đại học tôi còn tham khảo các tài liệu có liên quan đến đề tài nghiên cứu. 
	- Phương pháp này nhằm tổng hợp các tài liệu, hệ thống lại các kiến thức có liên quan đến đề tài nghiên cứu, hình thành cơ sở lí luận, xác định các nhiệm vụ, lựa chọn các phương pháp và các chỉ tiêu làm cơ sở đánh giá kết quả nghiên cứu trong khi thực hiện đề tài cũng như tìm chọn các bài tập phát triển tốc độ trong nhảy xa làm cơ sở cho việc phỏng vấn và thực nghiệm.
b. Phương pháp phỏng vấn: Sử dụng phiếu điều tra.
	Phương pháp này nhằm tìm hiểu và xác định các bài tập được sử dụng trong thực tiễn huấn luyện - giảng dạy trong nhảy xa kiểu ngồi( Bảng phụ lục 1).
c. Phương pháp thực nghiệm sư phạm:
	Tôi tiến hành thực nghiệm so sánh song song trên cả 2 nhóm nghiên cứu nhóm đối chứng và nhóm thực nghiệm.
	Phương pháp này nhằm mục đích đưa các bài tập mới vào thực tiễn, qua thực nghiệm góp phần làm sáng tỏ những yếu tố tác động trực tiếp (yếu tố thực nghiệm) tới kết quả tập luyện của đối tượng nghiên cứu.
d. Phương pháp kiểm tra sư phạm: các test đánh giá: 
	- Kiểm tra thành tích nhảy xa kiểu ngồi của nhóm nghiên cứu trước và sau thực nghiệm.
	- Kiểm tra thành tích nhảy xa kiểu ngồi.
e. Phương pháp thống kê toán học:
Phương pháp này dùng để tính toán, tổng hợp và xử lí các số liệu thu được theo các công thức toán học thống kê với sự hỗ trợ của chương trình MS - Excel.
1.5. Những điểm mới của sáng kiến kinh nghiệm:
Nhảy xa là nội dung rèn luyện thể lực cho học sinh THCS, luyện tập nhảy xa sẽ giúp học sinh phát triển một cách toàn diện cả về thể chất và tinh thần. Trên thực tế tại trường THCS học sinh luôn rất e ngại phải luyện tập nhảy xa, đến kỳ kiểm tra lại không dám nhảy. Vì thế vấn đề cần giải quyết là phải làm sao để cho học sinh có hứng thú và ham thích, biết cách luyện tập nhảy xa. Học sinh không chỉ có ý thức luyện tập ở trường mà còn có ý thức luyện tập ở nhà. Qua nghiên cứu một số biện pháp nhằm khắc phục những sai lầm thường mắc trong khi học kỹ thuật nhảy xa kiểu ngồi vào giảng dạy ở các tiết học tôi đã thu nhận được một số kết quả: Học sinh đã tích cực luyện tập, thể lực của các em đã dần được nâng cao, nhìn chung các em không còn tâm lý sợ hãi khi phải luyện tập nhảy xa, thành tích của các em được nâng lên, kết quả rèn luyện đã có tiến bộ rõ rệt.
2. NỘI DUNG SÁNG KIẾN KINH NGHIỆM
2.1. C¬ së lý luËn:
2.1.1. C¬ së lý luËn:
	Giáo dục thể chất góp phần cùng với thể thao thành tích cao, đảm bảo cho nền Thể dục thể thao (TDTT) nước ta phát triển cân đối và đồng bộ, nhằm thực hiện mục tiêu chiến lược củng cố, xây dựng và phát triển Thể dục thể thao Việt Nam từ nay đến năm 2025, đưa nền TDTT nước ta hoà nhập và đua tranh với các nước trong khu vực và trên thế giới. 
	Điền kinh là một môn thể thao bao gồm các nội dung đi bộ, chạy, nhảy, ném, đẩy và nhiều môn phối hợp. Theo nguyên lý kỹ thuật các môn nhảy đều có đặc điểm chung là cần phải kéo dài khoảng cách bay trên không, thông qua sự nỗ lực của người nhảy trong giai đoạn chạy đà và giậm nhảy tạo nên. Quỹ đạo này được quyết định bởi 2 yếu tố là tốc độ bay ban đầu, góc độ bay của tổng trọng tâm cơ thể (do tốc độ chạy Trong chương trình GDTC của các cấp học phổ thông thì môn điền kinh chiếm một vị trí rất quan trọng như là môn thể thao cơ bản để phát triển các tố chất cho các môn thể thao khác). Điền kinh có nội dung phong phú, đa dạng, dễ tập luyện, tận dụng được tối đa cơ sở vật chất sẵn có và điều kiện tự nhiên để tập luyện đặc biệt phù hợp với điều kiện ở các nhà trường hiện nay. 
	Nhảy xa là một hoạt động không có chu kỳ và các động tác nối tiếp nhau bằng móc xích liên tục, vậy muốn có thành tích cao thì đòi hỏi người tập phải có một trình độ tập luyện cao về thể lực và kỹ thuật. Người tập phải có tốc độ nhanh, sức bật cao, biết phối hợp năng lực vận động với kỹ thuật một cách thuần thục, để tiện cho việc học tập cũng như huấn luyện nhảy xa người ta chia nhảy xa thành 4 giai đoạn: Chạy đà - giậm nhảy - trên không - tiếp đất. 
	Trong nhảy xa chúng ta thấy rằng các giai đoạn này có mối liên quan chặt chẽ với nhau. Chạy đà là tiền đề, là cơ sở cho giậm nhảy, muốn có được thành tích trong nhảy xa thì làm thế nào phải tạo ra tốc độ nằm ngang tốt mà chính tốc độ nằm ngang tốt là do kết quả của quá trình chạy đà tạo ra. Vì vậy chạy đà phải tạo được điều kiện thuận lợi nhất cho giậm nhảy, giai đoạn giậm nhảy làm thay đổi phương hướng chuyển động đưa cơ thể đúng với quỹ đạo, đúng với tốc độ ban đầu cao nhất. Chính vì vậy giậm nhảy cần phải nhanh mạnh, tích cực tạo ra tốc độ ban đầu lớn nhất và góc độ bay hợp lý. Đặc điểm chung của các môn nhảy là cần kéo dài khoảng cách bay trên không do nỗ lực của người nhảy trong lấy đà và giậm nhảy tạo nên. Do đó kết thúc giai đoạn bay người nhảy cần phải tận dụng điểm chạm cát xa nhất so với trọng tâm cơ thể thì thành tích sẽ tốt hơn.
2.1.2. Các khái niệm có liên quan. 
a. Khái niệm bài tập bổ trợ:
	Từ trước tới nay khái niệm về bài tập bổ trợ và bài tập bổ trợ chuyên môn có rất nhiều cách thức trình bày khác nhau:
Theo các nhà khoa học nước ngoài cho rằng:
	Bài tập bổ trợ là một trong những biện pháp giảng dạy, bao gồm các bài tập mang tính chuyển đổi và bài tập tăng cường các tố chất thể lực.
	Bài tập bổ trợ chuyên môn là những bài tập mang tính chuyên biệt cho từng môn thể thao khác nhau, từng kỹ thuật riêng bịêt( Từ điển TDTT Trung Quốc Tr 17 XB 1993).
	Còn theo lý luận và phương pháp giáo dục thể dục thể thao của PGS - TS Nguyễn Toán và TS Phạm Danh Tốn cùng các cộng sự cho rằng:
	Bài tập bổ trợ chuyên môn là các bài tập phức tạp các yếu tố của động tác thi đấu cùng các biến dạng của chúng cũng như các bài tập dẫn dắt tác động có chủ định và có hiệu quả đến sự phát triển của tố chất và các kỹ xảo của vận động ở chính ngay môn thể thao đó.
	Theo chúng tôi các khái niệm trên là có sự thống nhất có khác đi chăng nữa cũng chỉ là cách trình bày diễn giải, vậy có thể chốt lại về khái niệm bài tập bổ trợ chuyên môn là các bài tập mang tính chất chuẩn bị, tính dẫn dắt, tính chuyển đổi và tính thực lực mang tính chuyên biệt cho từng kỹ thuật và từng môn thể thao khác nhau
b. Nhiệm vụ vai trò của bài tập bổ trợ trong giảng dạy động tác.
	Nhiệm vụ chính của dạy học động tác đặc biệt là kỹ thuật thể thao cho đối tượng là học sinh THCS là:
	1. Tạo một số vốn vận động ban đầu làm cơ sở cho các hoạt động tiếp theo cao hơn.
	2. Dùng làm các bài tập dẫn dắt hoặc như các phương tiện để tác động có chủ đích đến sự phát triển các năng lực thể chất riêng.
	3. Hình thành và đạt đến một mức độ hoàn thiện cần thiết các kỹ năng và kỹ xảo vận động cơ bản cần có trong cuộc sống hằng ngày, lao động, thể thao và các lĩnh vực hoạt động khác.
	Việc thực hiện các nhiệm vụ có độ khó khác nhau và cần các thời gian khác nhau. Ngoài ra đặc điểm của quá trình giảng dạy kỹ thuật thể thao còn phụ thuộc vào độ phức tạp của cấu trúc của động tác cần học. Độ phức tạp về cấu trúc động tác còn phụ thuộc không nhỏ vào sự lựa chọn phương pháp chủ đạo trong dạy học động tác. Các đặc điểm về mối liên quan giữa các giai đoạn chuẩn bị, cơ bản, và kết thúc của động tác cũng có ý nghĩa. Để giải quyết nhiệm vụ này người ta sử dụng các bài tập dẫn dắt hay các bài tập bổ trợ kỹ thuật để đảm bảo việc lĩnh hội và việc nắm vững kỹ thuật thể thao.
	Đặc điểm của dạy học động tác cũng phụ thuộc nhiều vào đặc điểm biểu hiện, mức độ của các tố chất thể lực, như một số động tác cơ bản thì không cần thiết để chuẩn bị thể lực trước. Lúc này, các kỹ xảo vận động được hình thành, hoàn thiện và biến dạng căn cứ vào mức độ phát triển các tố chất thể lực và ở những giai đoạn nhất định còn cần được đổi mới về kỹ thuật.
	Như vậy, có thể nói trong dạy học các kỹ thuật thể thao, các bài tập bổ trợ có vai trò rất quan trọng để giúp người học nắm được kỹ thuật chính xác và rút ngắn thời gian tập luyện cũng như hướng tới việc phát triển các năng lực cần thiết để đạt hiệu quả cao trong tập luyện.
c. Định nghĩa và đặc điểm kỹ thuật môn nhảy xa:	
Trong môn điền kinh nhảy xa là một trong số các môn phát triển lâu đời nó là phương pháp để người xưa nâng cao được khả năng vận động trong săn bắn, hái lượm... Dần nó trở thành phương tiện rèn luyện thể lực để phát triển các tố chất thể lực đặc biệt là tốc độ, sức mạnh tốc độ, sự sinh hoạt, khéo léo. Nhảy xa dần trở thành môn thể thao của con người, của mọi người, nhảy xa là một hoạt động không có chu kỳ, bao gồm nhiều động tác liên kết với nhau chặt chẽ và phức tạp từ chạy lấy đà, giậm nhảy, bay trên không và rơi xuống đất.
	Đặc điểm chung của môn nhảy xa là cần phải kéo dài khoảng cách bay trên không, thông qua sự nỗ lực của người nhảy trong giai đoạn chạy đà và giậm nhảy tạo nên. Quỹ đạo của trọng tâm cơ thể khi bay phụ thuộc vào từng môn nhảy. Quỹ đạo này được quyết định bởi hai yếu tố: là tốc độ bay ban đầu, góc độ bay của trọng tâm cơ thể (do tốc độ chạy đà, lực giậm nhảy và góc độ giậm nhảy tạo nên).
	Môn nhảy xa bao gồm nhiều động tác liên kết hoàn chỉnh, nhưng để tiện việc giảng dạy, huấn luyện, nghiên cứu kỹ thuật người ta thường chia kỹ thuật các môn nhảy ra làm bốn giai đoạn chính:
	- Giai đoạn chạy đà.
	- Giai đoạn giậm nhảy.
	- Giai đoạn bay trên không.
	- Giai đoạn tiếp đất
d. Kỹ thuât giai đoạn chạy đà và giậm nhảy môn nhảy xa.
* Kỹ thuât giai đoạn chạy đà:
	- Giới hạn: Từ lúc bắt đầu chạy đà cho đến khi đặt chân giậm vào chỗ giậm nhảy
	- Nhiệm vụ: Chạy đà là tạo ra tốc độ nằm ngang lớn nhất, chuẩn bị tích cực cho giai đoạn giậm nhảy.
	- Kỹ thuật chung: 
	 + Chiều dài của đoạn chạy đà: (cự ly toàn đà) tuỳ thuộc vào đặc điểm của người nhảy là: Khả năng bắt tốc độ nhanh chậm khi chạy đà, trình độ thể lực để đảm bảo khi chuyển sang giậm nhảy vẫn đảm bảo hiệu quả ... tuy vậy cần phải có một chiều dài tối thiểu để có thể đạt được tốc độ cao nhất. Thông thường với nam khoảng 40 - 45m (20 - 24 bước chạy), nữ 30 - 35m (18 - 20 bước chạy).
	 + Tư thế chuẩn bị trước khi chạy đà: Để thực hiện chạy đà được ổn định, chính xác, hiệu quả cần thiết phải có tư thế chuẩn bị phù hợp, ổn định có hai cách thường được sử dụng là:
	Cách chuẩn bị cố định: Vận động viên đứng hai chân song song cách nhau 10 - 15 cm, hai gối hơi trùng xuống, hai tay thả lỏng hoặc chống vào gối, thân trên ngả về trước và bắt đầu chạy. Cách này dễ thực hiện ổn định, dễ đạt đựợc độ chính xác cả trong chạy đà và giậm nhảy có lợi cho việc nâng cao thành tích nhưng độ linh hoạt lúc mới chạy đà không cao. Hoặc vận động viên đứng chân trước, chân sau cách nhau 1 - 2 bàn chân, trọng tậm thân thể rơi vào chân trước, chân sau hơi có gối, tiếp xúc với mặt đất bằng mũi bàn chân, hai tay thả lỏng hoặc tay trước tay sau ngược chiều với chân, thân trên ngả nhiều về trước (giống xuất phát cao trong chạy) và chuẩn bị chạy cách này hiện nay được dùng nhiều với vận động viên không chuyên, học sinh, sinh viên...
	Cách chuẩn bị di động: Vận động viên đứng chân trước, chân sau cách nhau khoảng 2 - 3 bàn chân trọng tâm thân thể dồn vào chân trước, sau đó chuyển trọng tâm về chân sau, có khi nhấc hẳn chân trước rời khỏi mặt đất và bắt đầu nhấc thẳng thân người lên rồi chạy. Vận động viên có thể đi, chạy chậm 2 - 6 bước đến vạch xuất phát rồi bắt đầu chạy.
Hiện cách này chủ yếu các vận động viên có trình độ cao thực hiện vì cho được sự linh hoạt lúc bắt đầu chạy đi, tăng tốc độ nhanh tuy vậy khó thực hiện chính xác nhất là chuẩn bị cho giậm nhảy với tốc độ cao.
Song dù sử dụng cách nào cũng cần phù hợp với khả năng của người nhảy, phải luỵên tập thành thói quen ổn định thì mới phát huy được hiệu quả.
	+ Kỹ thuật chạy đà:
 Nhìn chung kết quả bước chạy, có động tác tay, thân trên và đầu cơ bản gần giống nhau chạy giữa quãng của chạy cự ly ngắn, song đem hoàn toàn kỹ thuật đó thay vào kỹ thuật chạy đà của nhảy xa sẽ không thích hợp bởi vì quá trình chạy đà để cho tốc độ nằm ngang lớn đồng thời phải chuẩn bị tốt để phối hợp với giậm nhảy. Rõ ràng chạy đà của nhảy xa cần động tác có đàn tính hơn, trọng tâm thân thể cao hơn, thời gian chạm đất của các bước chạy lâu hơn, tính chất lực học, không gian, thời gian các bước chạy trong chạy đà đều khác so với bước chạy trong chạy ngắn, để tạo nên một nhịp điệu cần thiết cho việc kết hợp với giậm nhảy. Riêng sự phát triển tốc độ trong chạy lấy đà của nhảy xa tương đối giống chạy tăng tốc độ, nghĩa là tốc độ tăng dần và đạt mức độ tối đa trước giậm nhảy. Có hai cách tăng tốc độ thường được sử dụng là:
Cách thứ 1: Người nhảy thực hiện chạy nhanh ngay từ đầu, đến khoảng 2/3 đoạn đà đã đạt được tốc độ rất lớn, tiếp theo tốc độ chỉ tăng lên rất ít và đạt tốc độ tối đa trước giậm nhảy. Cách này thích hợp với vận động viên có trình độ tập luyện cao có tần số bước chạy lớn, động tác thả lỏng thoải mái và có tầm vóc thân thể không cao quá. Với cách chạy này, vận động viên nhảy thường dùng tư thế chuẩn bị thứ nhất trước khi chạy đà.
Cách thứ 2: Vận động viên chạy với tốc độ tăng lên một cách nhịp nhàng cho đến trước khi giậm nhảy thì đạt được một tốc độ tối đa. Cách chạy này thích hợp đối với những người mới tập hoặc đối với những vận động viên tầm vóc thân thể cao, tần số bước chạy chậm. Đương nhiên nếu thực hiện theo cách thứ nhất sẽ tốt hơn, đảm bảo tính ổn định trong bước chạy và đạt được tốc độ tối đa lớn hơn trước giậm nhảy giúp cho giậm nhảy được chính xác, thành tích được nâng cao.
	 Căn cứ vào đặc điểm và sự biến đổi tốc độ, độ dài bước và tần số bước, ta có thể chia cự ly chạy đà ra làm ba phần:
 Phần thứ nhất: Gồm 8 bước chạy đầu tiên; Nhờ tăng tần số và cả độ dài bước chạy lần cuối những bước này tốc độ đạt được khoảng bằng tốc độ trung bình của toàn đà.
 Phần thứ hai: Gồm 4 - 6 bước tiếp theo, vận động viên tăng tốc độ chủ yếu nhờ tăng tần số bước (đối với vận động viên có trình độ cao) hoặc chủ yếu tăng tốc độ bằng tăng độ dài bước (đối với vận động viên có trình độ thấp hơn).
 Phần thứ ba: Là những bước chạy còn lại, khi vận động viên đã đạt tới 950 tốc độ tối đa trước giậm nhảy(vào bước thứ 6 trước giậm nhảy) tốc độ chạy đà hầu như không tăng thêm, độ dài bước và tần số bước có quan hệ nghịch nghĩa là tần số bước nào lớn thì độ dài bước ấy nhỏ và ngược lại. Sự phát triển tốc độ và sự biến đổi các tính chất không gian và thời gian khác của bước chạy trong quá trình chạy lấy đà có thể được xem xét mức độ hợp lý trong thành phần để chạy đà đạt hiệu quả cao, phù hợp với đặc điểm của vận động viên.
Để đạt được độ chính xác cao trong chạy lấy đà và giậm nhảy, việc quan trọng nhất là phải đạt được độ ổn định cao về tốc độ trong 6 bước cuối cùng và độ dài của 8 bước đầu tiên. Vì vậy người ta thường đặt vạch kiểm tra ở cuối 8 bước chạy đầu hoặc đầu 6 bước cuối (vạch kiểm tra có tác dụng nhiều hơn với giai đoạn học tập bước đầu của vận động viên) khi động tác của họ chưa đạt độ chính xác cao.
Thời kỳ 2: 4 bước cuối cùng của chạy đà
Trọng tâm thân thể hơi hạ xuống bằng cách tăng độ dài bước sau đó ở bước cuối cùng trước giậm nhảy, chân lăng hơi gập lại một cách có đàn tính. Mục đích đã thực hiện những bước cuối cùng trong nhịp điệu đều với tốc độ cao để chuyển sang giậm nhảy.
Trong giai đoạn bay trên không của bước cuối cùng, chân lăng cũng tích cực đưa về phía trước, sao cho chân giậm vừa tiếp xúc xuống ván giậm, đầu gối chân lăng đã vượt quá hông và giữ thân trên ở tư thế cần thiết.
Tư thế thân trên và cách đặt chân vào ván giậm nhảy giữ một vai trò rất quan trọng nó có ảnh hưởng trực tiếp tới hiệu quả của giậm nhảy. Qua nghiên cứu động tác bước cuối cùng của chạy đà các vận động viên đạt thành tích cao.
Tư thế đặt chân (đưa đặt chân giậm) cần: Chân đặt vào điểm giậm gần như thẳng góc độ khớp gối 170 - 1720, chân được đặt từ gót chuyển dần đến cả bàn chân, gần với điểm trọng tâm cơ thể, nó được thực hiện nhanh hơn chuyển động của thân trên. Nếu quá trình chạy đà thân trên hơi ngả về phía trước, khi thực hiện đặt chân vào ván giậm thân trên phải được giữ thẳng đứng, để giúp cho vận động viên chuyển động nhanh về trước lên bàn chân giậm và tới cuối giai đoạn giậm nhảy nhanh chóng dùng lực bật mạnh lên. Kết thúc đặt chân giậm góc độ (cẳng chân giậm với hình chiếu trên mặt đất ) hợp lý với nhảy xa 600 - 650.
Kỹ thuật bốn bước cuối cùng cần đảm bảo tính nhịp điệu, độ dài có sự thay đổi, thân người thẳng đứng hoặc hơi ngả về trước, chạy bằng nửa bàn chân trên 4 bước cuối cùng có độ dài hơn các bước chạy đà bình thường kể từ ván giậm trở ra: Bước 1: ngắn nhất. Bước 2 dài nhất. Bước 3 ngắn hơn bước thứ 4. Có như vật mới đảm bảo duy trì được tốc độ hạy đà, hạ thấp được trọng tâm, chuẩn bị tốt cho giậm nhảy đạt được hiệu quả cao.
* Kỹ thuật giai đoạn giậm nhảy:
	- Giới hạn: Từ khi chân giậm vào chỗ giậm nhảy đến khi chân giậm rời khỏi chỗ giậm nhảy.
	- Nhiệm vụ: Giữ vững và lợi dụng tốc độ nằm ngang, tạo ra tốc độ thẳng đứng để có được tốc độ bay ban đầu lớn nhất và góc bay hợp lý.
Căn cứ vào hoạt động, tính chất hoạt động cơ thể chia giai đoạn giậm nhảy làm ba thời kỳ.
	- Thời kỳ thực hiện đặt chân giậm vào 

Tài liệu đính kèm:

  • docskkn_kinh_nghiem_lua_chon_mot_so_bai_tap_nham_nang_cao_toc_d.doc