SKKN Bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán phương trình

SKKN Bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán phương trình

Khái niệm về hàm số đã xuất hiện từ rất sớm và ngày càng đóng vai trò quan trọng không chỉ ở môn Toán, học sinh được tiếp cận với khái niệm này trong chương trình phổ thông một cách bài bản thông qua SGK, các tài liệu liên quan. Liên hệ với khái niệm hàm là tư duy hàm, một loại hình tư duy được hàng loạt các công trình nghiên cứu đánh giá cao và kiến nghị phải được phát triển mạnh mẽ trong hoạt động giảng dạy các bộ môn trong nhà trường đặc biệt là môn toán .Ngày nay trong chương trình môn toán ở trường phổ thông khái niệm hàm đã, đang được thể hiện rõ vai trò chủ đạo của mình trong việc ứng dụng và xây dựng các khái niệm khác .Trong các kì thi học sinh giỏi các cấp của THPT, ngoài các câu hỏi liên quan trực tiếp đến hàm số ta thường thấy có những câu hỏi mà học sinh thường phải vận dụng tư duy hàm số như là một công cụ đắc lực để giải toán như: Giải phương trình, bất phương trình, tìm cực trị ,.Các câu hỏi này cũng thường gây khó khăn cho cả thầy và trò trong các giờ lên lớp. Trong các giờ giảng các em thường bị động trong nghe giảng và rất lúng túng vận dụng vào việc giải toán. Nguyên nhân là do các em chưa hiểu được bản chất của vấn đề ,chưa có kỹ năng và kinh nghiệm trong việc vận dụng hàm số vào giải toán ,các em luôn đặt ra câu hỏi “ Tại sao nghĩ và làm được như vậy’’. Để trả lời được câu hỏi đó trong các giờ dạy, việc bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán là một điều rất cần thiết . Muốn làm tốt được điều đó người thầy không chỉ có phương pháp truyền thụ tốt mà còn phải có kiến thức vừa chuyên ,vừa sâu, dẫn dắt học sinh tìm hiểu một cách logíc bản chất của toán học. Từ đó giúp các em có sự say mê trong việc học môn Toán-môn học được coi là ông vua của các môn tự nhiên.

 Mặc dù đã tham khảo một số lượng không ít các tài liệu hiện nay để vừa viết, vừa đi dạy trên lớp để kiểm nghiệm thực tế, song vì năng lực và thời gian có hạn ,rất mong được sự đóng góp của các bạn đồng nghiệp và những người yêu thích môn toán để đề tài này có ý nghĩa thiết thực hơn trong nhà trường, góp phần nâng cao hơn nữa chất lượng giáo dục phổ thông, giúp các em có phương pháp - kỹ năng khi giải các bài toán liên quan đến hàm số . Với lí do đó, tôi xin giới thiệu đến các bạn đồng nghiệp đề tài : “Bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán phương trình” làm đề tài sáng kiến kinh nghiệm trong năm học 2016 – 2017 nhằm đưa ra một giải pháp để góp phần nâng cao hiệu quả dạy và học, nhất là trong công tác bồi dưỡng học sinh giỏi

 

doc 26 trang thuychi01 6331
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "SKKN Bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán phương trình", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MỞ ĐẦU
 Lí do chọn đề tài 
Khái niệm về hàm số đã xuất hiện từ rất sớm và ngày càng đóng vai trò quan trọng không chỉ ở môn Toán, học sinh được tiếp cận với khái niệm này trong chương trình phổ thông một cách bài bản thông qua SGK, các tài liệu liên quan. Liên hệ với khái niệm hàm là tư duy hàm, một loại hình tư duy được hàng loạt các công trình nghiên cứu đánh giá cao và kiến nghị phải được phát triển mạnh mẽ trong hoạt động giảng dạy các bộ môn trong nhà trường đặc biệt là môn toán .Ngày nay trong chương trình môn toán ở trường phổ thông khái niệm hàm đã, đang được thể hiện rõ vai trò chủ đạo của mình trong việc ứng dụng và xây dựng các khái niệm khác .Trong các kì thi học sinh giỏi các cấp của THPT, ngoài các câu hỏi liên quan trực tiếp đến hàm số ta thường thấy có những câu hỏi mà học sinh thường phải vận dụng tư duy hàm số như là một công cụ đắc lực để giải toán như: Giải phương trình, bất phương trình, tìm cực trị ,.....Các câu hỏi này cũng thường gây khó khăn cho cả thầy và trò trong các giờ lên lớp. Trong các giờ giảng các em thường bị động trong nghe giảng và rất lúng túng vận dụng vào việc giải toán. Nguyên nhân là do các em chưa hiểu được bản chất của vấn đề ,chưa có kỹ năng và kinh nghiệm trong việc vận dụng hàm số vào giải toán ,các em luôn đặt ra câu hỏi “ Tại sao nghĩ và làm được như vậy’’. Để trả lời được câu hỏi đó trong các giờ dạy, việc bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán là một điều rất cần thiết . Muốn làm tốt được điều đó người thầy không chỉ có phương pháp truyền thụ tốt mà còn phải có kiến thức vừa chuyên ,vừa sâu, dẫn dắt học sinh tìm hiểu một cách logíc bản chất của toán học. Từ đó giúp các em có sự say mê trong việc học môn Toán-môn học được coi là ông vua của các môn tự nhiên.
 Mặc dù đã tham khảo một số lượng không ít các tài liệu hiện nay để vừa viết, vừa đi dạy trên lớp để kiểm nghiệm thực tế, song vì năng lực và thời gian có hạn ,rất mong được sự đóng góp của các bạn đồng nghiệp và những người yêu thích môn toán để đề tài này có ý nghĩa thiết thực hơn trong nhà trường, góp phần nâng cao hơn nữa chất lượng giáo dục phổ thông, giúp các em có phương pháp - kỹ năng khi giải các bài toán liên quan đến hàm số . Với lí do đó, tôi xin giới thiệu đến các bạn đồng nghiệp đề tài : “Bồi dưỡng năng lực tư duy hàm cho học sinh thông qua các bài toán phương trình” làm đề tài sáng kiến kinh nghiệm trong năm học 2016 – 2017 nhằm đưa ra một giải pháp để góp phần nâng cao hiệu quả dạy và học, nhất là trong công tác bồi dưỡng học sinh giỏi
 1.2. Mục đích nghiên cứu
Qua nhiều năm đứng trên bục giảng, khi dạy tới chuyên đề này, tôi luôn băn khoăn làm thế nào để cho giờ dạy của mình đạt kết quả cao nhất ,các em chủ động trong việc chiếm lĩnh kiến thức. Thầy đóng vai trò là người điều khiển để các em tìm đến đích của lời giải. Chính vì lẽ đó tôi đã đầu tư thời gian nghiên cứu Chuyên đề này, một mặt là giúp học sinh hiểu được bản chất của vấn đề ,các em không còn lúng túng trong việc giải các bài toán liên quan đến hàm số ,hơn nữa tạo ra cho các em hứng thú trong giải toán nói chung và liên quan đến hàm số nói riêng. Mặt khác sau khi nghiên cứu tôi sẽ có một phương pháp giảng dạy có hiệu quả cao trong các giờ lên lớp, trả lời thoả đáng câu hỏi “Vì sao nghĩ và làm như vậy”.
 1.3. Đối tượng nghiên cứu
	Đề tài này nghiên cứu các mối liên hệ giữa ngôn ngữ hàm số trong các bài toán phương trình, bất phương trình, chỉ rõ được mối liên hệ đó để học sinh thấy được bản chất hàm số trong các bài toán mà thoạt đầu có vẻ không liên quan gì đến hàm số. Tìm hiểu sự vận dụng của hàm số trong các bài toán đó, từ đó hình thành cho các em một lối tư duy logic, biện chứng giữa các khái niệm trong toán học.
 1.4. Phương pháp nghiên cứu
	Trong đề tài này, phương pháp nghiên cứu chủ yếu là nghiên cứu xây dựng cơ sở lý thuyết; áp dụng trong thực tế giảng dạy ( PP điều tra khảo sát thực tế)
2. NỘI DUNG CỦA SÁNG KIẾN KINH NGHIỆM
2.1. Cơ sở lí luận của sáng kiến kinh nghiệm
Lý thuyết 
F Nghiệm của phương trình f(x) = g(x) là hoành độ giao điểm của đồ thị y = f(x) với đồ thị y = g(x).
F Nếu hàm số,(a, b) mà f(x) liên tục tại a và b thì .
F Bất phương trình đúng Min f(x) 
F Bất phương trình đúng Max f(x) 
F BPT có nghiệmmax f(x) 
F BPT có nghiệm Max f(x) 
Nếu hàm số y=f(x) đơn điệu trên D thì phương trình f(x)= k nếu có nghiệm x=x0 thì x=x0 là nghiệm duy nhất 
 Nếu hàm số y=f(x) đơn điệu trên D, u(x),v(x) là các hàm số nhận giá trị thuộc D thì ta có 
Nếu f(x) là hàm số đồng biến ( nghịch biến ) thì y = đồng biến (nghịch biến), với f(x) >0 là nghịch biến ( đồng biến), y=-f(x) nghịch biến (đồng biến)
Tổng các hàm đồng biến (nghịch biến ) trên D là đồng biến (nghịch biến ) trên D
Tích của hai hàm số dương đồng biến (nghịch biến )trên D là một hàm đồng biến (nghịch biến ) trên D
Phương trình f(x) = m có nghiệm khi và chỉ khi m thuộc tập giá trị của hàm số y = f(x) và số nghiệm phương trình là số giao điểm của đồ thị hàm số y = f(x) với đường thẳng y = m. Nếu trên tập D hàm số y=f(x) đạt GTLN là l, GTNN là n thì phương trình f(x)=m có nghiệm khi khi 
Để sử dụng phương pháp hàm số vào giải phương trình, ta cần thực hiện :
- Tìm tập xác định của phương trình. Biến đổi phương trình (nếu cần) để đặt f(x) bằng một biểu thức nào đó.
- Tính đạo hàm f(x), rồi dựa vào tính đồng biến (nghịch biến) của hàm số để kết luận nghiệm của phương trình.
 Để giải các bài toán Tìm giá trị của tham số để phương trình (hoặc bất phương trình) có nghiệm ta thực hiện các bước sau 
 - Biến đổi phương trình về dạng f(x) =g(m) 
 - Tìm tập xác định của hàm số f(x) 
 - Tính f’(x) 
 - Lập bảng biến thiên của hàm số trên miền D
 Tìm Max f(x), min f(x) với x thuộc D
Đối với những phương trình có những biểu thức phức tạp ,ta có thể đặt ẩn phụ 
thích hợp ,từ điều kiện ràng buộc của x ta tìm điều kiện của t ( với bài toán 
chứa tham số ta cần đặt điều kiện nghiêm ngặt cho ẩn phụ,ta thường dùng là đánh 
giá bằng bất đẳng thức,hoặc đôi khi phải khảo sát hàm ) để có thể tìm được 
điều kiên chính xác của biến mới t). Sau đó đưa phương trình đã cho về phương trình theo t và lại sử dụng phương pháp hàm số như trên 
2.2. Thực trạng vấn đề trước khi áp dụng sáng kiến kinh nghiệm
 Trong một lớp các bài toán phương trình, bất phương trình, nếu học sinh không có được tư duy hay mối liên hệ thường xuyên với hàm số mà loay hoay tìm cách biến đổi hay đặt ẩn phụ thì sẽ dẫn tới bế tắc hoặc phải thực hiện một khối lượng công việc lớn mới đi đến đáp số được
 Ví dụ 1: Giải phương trình : (1) [1]
Nhận xét: Nếu đơn thuần không đặt trong mối liên hệ với hàm số, ta sẽ gặp khó khăn trong việc tìm cách biến đổi, đặt ẩn phụ Nhưng ta hãy quan sát vế trái của phương trình (1), ta thấy khi x tăng thì giá trị của biểu thức trong căn cũng tăng .Từ đó ta thấy vế trái là hàm đồng biến ,vế phải bằng 4 là hàm hằng ,đây là điều kiện thích hợp để sử dụng tính đơn điệu 
Lg: Đk: ,Đặt f(x)= 
 f’(x) >0 x nên hàm số đồng biến trên Mà f(1)=4 nên x=1 là nghiệm .
 Ví dụ 2 : Giải phương trình : (2) [4]
Lg:
Cách 1: 
Ta viết lại phương trình dưới dạng 
Nếu phương trình có nghiệm thì nghiệm thoả mãn 3x.(2x+1)<0 hay 
nhận thấy nếu 3x= -(2x+1) thì hai vế của phương trình bằng nhau .
Trong mục 2.2: Ví dụ 1 được tham khảo từ TLTK số 1, Ví dụ 2 được tham khảo từ TLTK số 4
Vậy là nghiệm của phương trình .Hơn nữa ta thấy nghiệm 
Ta chứng minh là nghiệm duy nhất .
 với nên ta có 
hay suy ra phương trình vô nghiệm trên khoảng .
với làm tương tự như trên ta thấy phương trình vô nghiệm trên Vậy nghiệm của phương trình là 
Cách giải trên sử dụng phương pháp đoán nghiệm và chứng minh nghiệm duy nhất 
Ta xét cách giải khác sau bằng phương pháp hàm số 
Cách 2:
 Viết lại phương trình dưới dạng: 
Xét hàm số f(t)= hàm số luôn đồng biến 
Do đó (2)f(3x)=f 3x=-2x-1 x=
Bình luận :
 Qua hai cách giải trên chắc ta thấy cách giải thứ hai hay và tự nhiên hơn rất nhiều so với cách giải đầu .Đây là bài toán khó đối với học sinh, các em rất khó khăn trong việc sử dụng các phương pháp khác để giải phương trình này .Vì vậy việc bồi dưỡng cho học sinh năng lực tư duy hàm cho học sinh là một việc làm rất cần thiết của người thầy .Từ đó hình thành ở học sinh tư duy linh hoạt trong giải toán ,để học sinh có đủ sức tư duy trước các bài toán lạ.
2.3. Các sáng kiến kinh nghiệm hoặc các giải pháp đã sử dụng để giải quyết vấn đề
Tư duy hàm được dùng trong khá nhiều các dạng toán, trong khuôn khổ đề tài này ta sẽ xem xét tính ưu việt khi sử dụng tính chất của hàm số trong các bài toán phương trình, bất phương trình chứa căn, mũ, logarit và một số phương trình bậc cao khác.
2.3.1: Phương trình chứa căn thức
Ví dụ 3 : Giải phương trình : [2]
Nhận xét : Bài toán này gây khó khăn cho ta từ bước đặt điều kiện 
Đk:
Đặt f(x) =, f’(x)=
 Nên hàm số đồng biến ,f(1)= nên x=1 là nghiệm 
Ví dụ 4 : Giải phương trình [1]
Lg: Đặt f(x) =,
ta có 
Vậy f(x) đồng biến với ,f(-1) =0 nên x= -1 là nghiệm 
Ví dụ 5 :Giải phương trình : [1]
Lg: Biến đổi (1) (*)
Xét hàm số f(t)= f’(t)=hàm số đồng biến trên 
(*)f(2x3-3x+1)=f(x2+2)2x3-3x+1= x2+2 (2x+1)(x2-x-1)=0
Ví dụ 6 :Giải phương trình [2]
Lg: 
 Ta có (*)
Xét hàm số f(t) = dễ thấy hàm số f(t) đồng biến trên 
nên (*) f(2x2)=f(x+1) 2x2=x+1x=1 hoặc x=
Ví dụ 7: Giải phương trình [1]
Lg: Phương trình (*)
Xét hàm số f(t)=t3+t dễ thấy f(t) đồng biến nên (*)f()=f(2x)
 (1)
Nếu |x|>1 thì ||=|x||| > (1) vô nghiệm 
Nếu đặt x=cost phương trình trở thành 4cos3t - 3cost = 
Trong mục 2.3.1: Ví dụ 3,6 được trích từ TLTK số 2, Ví dụ 4,5,7 được trích từ TLTK số 1
cos3t = chọn các nghiệm trong khoảng ta có 
nghiệm từ đó suy ra các nghiệm của phương trình.
Bình Luận:
Bài toán trên được giải dựa vào tính chất sau của hàm số : f(t) đơn điệu thì f(t1)=f(t2) t1=t2. Tuy nhiên mỗi bài toán trước khi áp dụng được tính chất trên vào giải phương trình thì người giải toán cần phải biến đổi, lột bỏ được cái nguỵ trang của bài toán, đưa về dạng thích hợp có lợi cho việc sử dụng công cụ giải toán 
Ngoài ra, nhiều phương trình vô tỷ được giải nhờ vào việc đặt ẩn phụ thích hợp sau đó đưa về hệ phương trình ,từ đó vận dụng hàm số để giải .
 Ví dụ 8: Giải phương trình : [4]
Lg: 
 Đặt y= 
 Ta có 
Xét hàm số f(t) = t3 + t, f’(t) = 3t2+1>0 hàm số đồng biến nên ta có y = x+1
 Một trong những ứng dụng mạnh và lý thú của hàm số là vận dụng vào việc tìm điều kiện của tham số để phương trình có nghiệm thoả mãn điều kiện cho trước
Ví dụ 9: Tìm m để phương trình sau có nghiệm
Lg: Đk : 
Viết lại phương trình dưới dạng :()( ) =m
Xét hàm số f(x) =()( )
Ta có h(x) = >0 và đồng biến trên 
 g(x)= 
có g’(x) = >0 với 
nên hàm số đồng biến trên , hơn nữa g(x) >0 với 
vì vậy f(x) =h(x)g(x) đồng biến trên ,vì vậy phương trình có nghiệm 
khi 
Trong trang này: Ví dụ 8 được trích từ TLTK số 4, Ví dụ 9 là của tác giả 
Ví dụ 10 : Tìm m để phương trình (*) có hai nghiệm phân biệt x1,x2 thoả mãn x1 < -1 < x2 [2] 
Lg: 
Đặt t=
(*) trở thành t2 + t -6=0 có nghiệm là t=2
 Với t = 2 
Đặt f(x) =,f’(x) = 4(x3+1), f’(x) =0x=-1
Bảng biến thiên 
x
- -1 + 
f’(x)
 - 0 +
f(x)
- +
 m-19
Dựa vào bảng biến thiên ta thấy phương trình (*) có hai nghiệm thoả mãn x1< -1< x2
khi m - 19 < 0 hay m < 19
Ví dụ 11 : Tìm m để phương trình sau có đúng một nghiệm 
 (*) [1]
Lg:
Yêu cầu bài toán trở thành tìm m để đường thẳng y= - m cắt đồ thị hàm số 
f(x)= tại một điểm 
f’(x) =12x2 - 12x – 9 = 3(4x2- 4x - 3) = 0 
Ta có bảng biến thiên 
 x - -1/2 1
 f(x) + 0 -
 3/2
 f’(x) - -12
Từ bảng biến thiên ta có Thoả mãn yêu cầu bài toán 
Trong mục 2.3.1: Ví dụ 10 được trích từ TLTK số 2, Ví dụ 11, 12 được trích từ TLTK số 1
2.3.2-Phương trình mũ 
 Ta xét 3 ví dụ sau tiếp cận theo phương pháp hàm số, mà theo suy nghĩ của tôi nếu tiếp cận theo hướng khác thì rất khó .
Ví dụ 12 : Giải phương trình sau (1) [3]
 Lg: Đk Ta nhận thấy từ đó ta có hướng biến đổi phương trình như sau 
 (*)
xét hàm số f(t)=.Hàm f(t) đồng biến nên phương trình 
(*) là nghiệm .
Ví dụ 13 : Giải phương trình sau [4]
 Lg: Biến đổi phương trình như sau 
 (*)
xét hàm số Hàm f(t) đồng biến trên R
(*)Ví dụ 14 : Giải phương trình sau : [4]
Lg: Đk 
Biến đổi phương trình như sau :
 (*)
Xét hàm số nên hàm f(t) đồng biến trên R
(*)
Trong mục 2.3.2: Ví dụ 12 được trích từ TLTK số 3, Ví dụ 13, 14 được trích từ TLTK số 4
Bình Luận : Ba phương trình trên thuộc dạng phương trình 
Để áp dụng được học sinh phải có kỹ năng biến đổi mỗi phương trình để đưa phương trình trên về một trong hai dạng trên. Sau đó xét hàm đặc trưng f(t) chỉ ra được hàm f(t) đơn điệu trên tập xác định, sử dụng tính chất: f(t1)=f(t2) khi t1=t2 
Ví dụ 15 :Giải phương trình : [2]
 Lg:
Biến đổi phương rình như sau (*)
Do nên (*)
 (*)
Xét hàm số .dễ thấy hàm f(t) nghịch biến trên R
mà f(1)=0 suy ra t=1 là nghiệm duy nhất của phương trình từ đó suy ra 
(*) thoả mãn điều kiện đề bài .
Bình Luận :
Một số phương trình mũ đôi khi việc tìm nghiệm trực tiếp là khó khăn .Ta chỉ ra phương trình có không quá n nghiệm và kết hợp với việc nhẩm được n nghiệm từ đó kết luận về số nghiệm của phương trình .Ta xét bài toán sau 
Ví dụ 16 : Giải phương trình [3]
Lg: Xét hàm số f(x) =
Nhận xét g(x) liên tục trên R . g(0).g(1) <0 nên g(x)=0 có nghiệm x0 trong (0;1)
 Ta có bảng biến thiên 
x
-∞ x0 + ∞ 
f’(x)
 - 0 +
f(x)
 f(x0)
 Dựa vào bảng biến thiên ta thấy phương trình f(x)=0 có không quá 2 nghiệm 
 mà f(0) =f(1) =0 .Vậy phương trình có 2 nghiệm x=1;x=2 
Trong mục 2.3.2: Ví dụ 15 được trích từ TLTK số 2, Ví dụ 16 được trích từ TLTK số 3
Bình Luận:
Ngoài cách giải trên, ta cũng có thể trình bày lời giải như sau 
Xét hàm số f(x) =
 với mọi x nên f’(x) đồng biến trên R
Lại có nên phương trình f’(x) = 0có nghiệm duy nhất xo
Ta có bảng biến thiên 
 x
-∞ x0 + ∞ 
f’(x)
 - 0 +
f(x)
 f(x0)
Dựa vào bảng biến thiên ta thấy phương trình có nhiều nhất hai nghiệm ,f(0)=f(1)=0
Vậy phương trình có 2 nghiệm x=1; x=2 
Bằng cách khai thác trên ta có thể giải tương tự một số phương trình sau 
1/ 2/
3/ 4/
Bình Luận :
Khi áp dụng các tính chất về tính đơn điệu của hàm số do không nắm vững về kiến thức ,học sinh thường mắc sai lầm trong giải toán nên thường có những kết luận nghiệm chưa chính xác . Ta lấy thêm một ví dụ mô tả điều đó :
Ví dụ 17 Giải phương trình : (1) [2]
 Sai lầm thường gặp của học sinh :
(1) .Ta có f(x) =3x đồng biến ,
 - nghịch biến
 f(1)=g(1) nên x=1 là nghiệm duy nhất .
 Nhận thấy f(-1)=g(-1) vậy x=-1 cũng là nghiệm .Vậy đâu là sai lầm của lời giải ?
Khi hướng dẫn học sinh sử dụng các tính chất của hàm số người thầy cần nhấn mạnh cho học sinh thấy rõ : Nếu f(x) đồng biến trên D, g(x) nghịch biến trên D thì phương trình f(x)=g(x) có nhiều nhất một nghiệm .Đối chiếu với lời giải trên ta thấy f(x) và g(x) có tập xác định hoàn toàn khác nhau, vì vậy khi áp dụng dẫn đến sai lầm 
\
Trong trang này: Đoạn: “ Xét hàm số f(x) =  x = 1; x = 2” là lời giải tác giả. 
 Ví dụ 17 được trích từ TLTK số 2.
Lời giải đúng như sau :
Hàm số f(x) =3x đồng biến trên R
Hàm số g(x)= nghịch biến trên R\{1/2}
Bảng biến thiên 
x
- ½ + 
g’(x)
 -	-
g(x)
 Nhìn vào bảng biến thiên ta thấy đồ thị của hàm g(x) cắt đồ thị hàm g(x) tại không 
 quá hai điểm .Nên phương trình f(x)=g(x) có không quá hai nghiệm,mà f(1)=g(1),
 f(-1)=g(-1).Nên phương trình có hai nghiệm 
Bình Luận :
Một trong những ứng dụng nữa của hàm số trong phương trình đó là chứng minh một phương trình mũ có nghiệm thoả mãn điều kiện cho trước .
Ví dụ 18 : Chứng minh rằng phương trình có duy nhất một nghiệm dương [4] 
 Lg: Đk: ,Lấy loga nêpe hai vế ta có 
 (x+1)lnx =xln(x+1) (x+1)lnx - xln(x+1) = 0
 Xét hàm số f(x) =(x+1)lnx - xln(x+1) (x >0)
 Xét hàm số : f(t) = ln(1+t) - t , t > 0. nghịch biến với t >0 f(t) > f(0) =0 hay ln(1+t) < t . 
Áp dung với t = khi đó ta có nên
suy ra hàm f(x) đồng biến trên .Từ đó suy ra phương trình f(x) =0 có nhiều nhất một nghiệm dương .
lại có f(2) = ln 8/9 0 nên f(2).f(3) <0 
 từ đó suy ra phương trình f(x)=0 có nghiệm dương duy nhất thuộc khoảng (2;3).
Ví dụ 19 : Tìm nghiệm dương của phương trình : 
 [4]
Lg: Biến đổi phương trình như sau 
 x ( vì x > 0) (*)
Đặt f(t)= , t>0
Ta có 
 Lại đặt g(t) =
 với t>0. 
Do đó hàm g(t) nghịch biến trên ,mà 
suy ra g(t) >0 với mọi t > 0 f(t) đồng biến trên 
(*)f(x) =f(x2) x=x2 x=1 (vì x>0)
Ví dụ 20 : Chứng minh rằng nếu n là số tự nhiên chẵn và a > 3 thì phương trình 
 vô nghiệm [4]
Lg: Xét hàm số f(x)= , D = R
Do n chẵn nên dấu của f’(x) chỉ phụ thuộc vào x-3
Ta có bảng biến thiên sau 
x
- 3 +
f’(x)
 - 0 +
f(x)
 f(3)
Dựa vào bảng biến thiên ta thấy do a > 3
Đồ thị hàm số không cắt trục hoành phương trình vô nghiệm .
Trong trang 11, 12 của SK: Ví dụ 18, 19, 20 được trích từ TLTK số 4
 Bình Luận :
Qua ba bài toán trên ta thấy được tính độc đáo và thế mạnh của phương pháp tư duy hàm trong việc giải phương trình .Từ đó học sinh thấy được vai trò và tính ưu việt của việc sử dụng phương pháp hàm số trong giải phương trình nói riêng và trong giải toán nói chung
Cũng như trong giải phương trình vô tỷ, Việc sử dụng phương pháp hàm số tham gia vào giải các bài toán chứa tham số trong phương trình mũ là một việc cần thiết. Ta xét một số bài toán sau :
Ví dụ 21: Tuỳ theo m hãy biện luận số nghiệm của phương trình sau 
 [2]
Lg: Nhận xét ( 2x2 +4mx+m+2) –(x2+2mx+2) = . (*)
biến đổi phương trình 
Xét hàm số f(t) = 5t +t, f’(t) =5tln5 +1 >0 nên hàm số f(t) đồng biến .
(*) f(2x2 +4mx+m+2) = f(x2+2mx+2) 2x2 +4mx+ m+2 = x2+2mx+2
 (1)
Bài toán quy về Biện luận theo m số nghiệm của phương trình (1) thật đơn giản 
Nhận xét : 
Đây là bài toán và những lời giải hay , phát huy được sự sáng tạo và tư duy linh hoạt, khả năng quan sát của học sinh .
2.3.3 Phương trình logrit:
 Cũng như đối với phương trình mũ ,phương trình logarit cũng có nhiều cách giải như: Đưa về cùng cơ số ,đặt ẩn phụ ,mũ hoá ,đánh giá .... song trong bài viết này tôi chỉ trao đổi về vấn đề hướng dẫn học sinh vận dụng tư duy hàm trong việc giải phương trình logarit. Chủ yếu vận dụng giải hai phương trình logarít cơ bản sau:
Phương trình dạng (1)
 + Nếu a=b, (1) (dạng này khá quen đối với học sinh)
 +Nếu ta chia làm hai trường hợp như sau 
 (a-1)(b-1)<0 . Ta dùng phương pháp đoán nghiệm và chứng minh nghiệm duy
 nhất áp vào phương pháp hàm số 
 (a-1)(b-1) > 0.Dùng phương pháp mũ hoá bằng cách đặt t= 
 Dẫn đến phương trình f(t)= At+Bt =1
Trong trang này : Ví dụ 21 được trích từ TLTK số 2
Ví dụ 22: Giải phương trình [2]
Lg: 
Đk: x>-1
 Đặt =6t 
Xét hàm số f(t) = nhận thấy f(t) nghịch biến trên R
mà f(1) =1 nên t=1 là nghiệm. Từ đó ta có x=7 là nghiệm duy nhất
Ví dụ 23 : Giải phương trình (*) [2]
(*)
Đặt t= 
Thế (2) vào (1) ta có 4t +2t =6t 
Xét hàm số f(t) = nhận thấy f(t) nghịch biến trên R
mà f(1) =1 nên t = 1 là nghiệm, thay vào (2) ta có x=16
Bình Luận:
Đối với các phương trình dạng 
Gọi K là bội số chung nhỏ nhất của m và n . Đặt 
ta đưa phương trình đã cho về hệ phương trình đối với x,t từ đó rút x từ hai phương trình ta được phương trình dạng At+Bt =1
Để luyện tập ,ta có thể giải các phương trình sau 
 1/ 2/
 3/ 4/
 5/ 6/ [2]
Trong trang này : Ví dụ 22, 23 và các bài tập 1, 2... 6 được trích từ TLTK số 2
b. Phương trình dạng 
Ví dụ 24 : Giải phương trình [4]
Lg: Tập xác định 
Biến đổi phương trình như sau 
Xét hàm số f(t)= với f(t) đồng biến trên 
(*) 
Bình Luận :
 Việc chuyển phương trình ban đầu về phương trình (*) là không đơn giản. Học sinh phải có tư duy và kỹ năng biến đổi .Vì vậy bồi dưỡng năng lực tư duy hàm là một việc làm rất cần thiết của người thầy .
Ví dụ 25 :Giải phương trình: [4]
Lg: 
 Nhận xét >0 >0
 Viết lại phương trình dưới dạng 
Xét hàm số f(t)= t >0, f(t) đồng biến trên tập xác định 
(*)
Các bài tập tương tự để học sinh vận dụng phương pháp hàm số 
1/ 2/
3/ 4/ [4]
Trong trang này : Ví dụ 24, 25 và các bài tập 1, 2, 3, 4 được trích từ TLTK số 4
c. Phương trình dạng 
 Ví dụ 26 : Giải phương trình: [4]
Lg: Đk x > -. Đ

Tài liệu đính kèm:

  • docskkn_boi_duong_nang_luc_tu_duy_ham_cho_hoc_sinh_thong_qua_ca.doc